Blog

  • Tổ Tiên dạy cách nhìn người: ‘Nhất bụng bự, nhì mũi to, thứ ba râu quai nón’, nghĩa là gì?

    Tổ Tiên dạy cách nhìn người: ‘Nhất bụng bự, nhì mũi to, thứ ba râu quai nón’, nghĩa là gì?

    Nhân tướng học từ xưa cho rằng, một người đàn ông có những đặc điểm tướng mạo dưới đây rất đáng tin, phụ nữ có thể hoàn toàn tin tưởng để dựa vào.

    Các cụ xưa cho rằng, chỉ cần nhìn vào tướng mạo của một người có thể đoán biết được nhiều về vận mệnh của người đó. Đặc biệt, đối với việc kết hôn, người xưa thường chọn chồng theo quan niệm ‘Nhất bụng bự, nhì mũi to, thứ ba râu quai nón’.

    Đàn ông bụng bự

    Người đàn ông có bụng bự thường có vận mệnh giàu sang, phú quý và có tâm địa tốt. Họ hay đi làm từ thiện, tích đức cho bản thân và con cháu sau này, vì vậy được mọi người rất tôn trọng và yêu quý. Đi đâu cũng được tiếp đón nhiệt tình.

    Những người đàn ông này phúc lớn mệnh lớn, làm ăn thuận lợi, cuộc sống yên ấm không bị chi phối bởi cơm áo gạo tiền. Ngoài ra họ cần chịu khó hành thiện tích đức cho con cháu sau này cũng được như mình hiện tại .

    Nói chung, những người đàn ông bụng bự có trách nhiệm lớn với gia đình. Ai cưới được họ không chỉ hạnh phúc về đời sống tình cảm mà còn dư dả về đời sống vật chất.

    dan-ong3

    Đàn ông mũi to

    Người ta hay nói những người đàn ông có mũi to vừa giỏi kiếm tiền, biết cách kinh doanh vừa sung mãn trong chuyện yêu.

    Hơn nữa trong cuộc sống thường ngày họ rất chiều chuộng và ga lăng, luôn phóng khoáng với người vợ của mình.

    Không những vậy theo quan niệm của người xưa, người đàn ông có mũi to thường rất mạnh mẽ và tự tin trong chuyện phòng the.

    Đặc biệt, người nào có cánh mũi to đều và dày dặn thì càng có sức hút và nhiệt huyết hơn trong chuyện yêu.

    Người có mũi to mà có sống mũi thẳng cùng cánh mũi thẳng mà không bị nốt ruồi hay có điểm gì bất thường khác thì đó là dấu hiệu tốt.

    Người đàn ông có đặc điểm mũi như vậy thường rất thông minh, giỏi giang, thăng tiến nhanh, đường công danh sự nghiệp thuận lợi. Không chỉ vậy, họ cũng là người sống thọ cùng con cháu.

    Tuy nhiên, nếu bạn là người có mũi to nhưng lỗ mũi hẹp thì bạn là người quá coi trọng tiền bạc, đôi khi sống quá thực tế, keo kiệt nên hay bị người khác xem thường. Ngược lại nếu lỗ mũi to và phình ra ngoài thì lại rất giàu có và sống thoải mái, có thể sống tiết kiệm nhưng không quá ki bo.

    Theo nhân tướng học người đàn ông có cánh mũi dày và sống mũi cao thường rất thông minh. Họ luôn biết cách chớp thời cơ để đạt được thành công. Không những thế, trong cuộc sống họ là người biết điều nên được nhiều người tôn trọng.

    Những người đàn ông có mũi to, cao, thẳng thường công thành danh toại, cuộc sống đủ đầy giàu có và rất chiều chuộng vợ con, gia đình.

    Đàn ông râu quai nón

    Râu là một trong những đặc điểm trên khuôn mặt của nam giới, thể hiện khí chất và phong độ, sự nam tính của phái mạnh.

    Thông thường, râu bắt đầu xuất hiện ở tuổi dậy thì và là quá trình sinh lý bình thường của cơ thể. Râu mọc tập trung ở vùng cằm, xung quanh miệng.

    Đàn ông râu quai nón thường được nhận xét là người có phong độ, ngoại hình nam tính, cường tráng, nhanh nhẹn.

    Và thêm phần trưởng thành trong suy nghĩ. Vì vậy, với người đối diện họ luôn tạo được những ấn tượng nhất định.

    Hơn nữa, người có râu quai nón luôn toát lên vẻ khí chất, hùng dũng mang lại cho họ sức hút kỳ lạ.

    Có thể nói là đi tới đâu họ cũng được mọi người quan tâm, săn đón.

    Những người đàn ông râu quai nón được đánh giá là dễ thành công trong công việc, tuy nhiên về chuyện tình cảm thường dễ vướng đào hoa.

    dan-ong4

    Ngoài ra, đàn ông có những nét tướng sau đây cũng được dự đoán là người giàu có

    Tướng mũi đầy đặn

    Theo nhân tướng học, mũi là dấu hiệu nhận biết tài vận và quan vận của mỗi người. Khi đánh giá tài vận của ai đó, người ta thường nhìn tướng mũi đầu tiên.

    Đàn ông mũi to, rộng, đầy đặn thường sống phóng khoáng, thoải mái. Nếu bề ngang rộng thì hào phóng nhưng vẫn tiết kiệm tốt, biết quản lý tiền bạc.

    Bên cạnh đó họ cũng rất nhạy bén, đầu óc nhanh nhạy, tự tin, biết nắm bắt cơ hội nên dễ dàng thành công.

    Ngoài ra, những người đàn ông này đối xử rất tinh tế mọi người xung quanh nhất là người khác giới.

    Đặc biệt, người có sống mũi thẳng dài vượt ấn đường là đại phú. Ấn đường là vùng thịt giữa 2 hàng lông mày.

    Người có sống mũi thẳng, dài vượt ấn đường rất ít. Mũi cũng là cung thổ, liên quan đến đất cát. Mũi đẹp là cung điền trạch vượng.

    Điển hình là tỷ phú Phạm Nhật Vượng, xem Phạm Nhật Vượng kinh doanh nhà đất đủ biết cung tài lộc và cung điền trạch của ông đẹp tới mức nào.

    Nhưng xem mũi thấy đẹp còn phải xem đường thái dương và các gò trong lòng bàn tay.

    Nếu thấy mũi đẹp mà đường thái dương ngắn, 2 gò dưới ngón út và ngón áp út không đầy, không sáng thì cũng không phải là người có cung tài lộc đẹp.

    Tướng tai dày và đầy đặn

    Theo quan niệm của nhân tướng học, người đàn ông có tướng tai to, dày thường có cuộc sống giàu sang, phú quý.

    Người này có đầu óc nhạy bén, ham học hỏi nên hiểu biết sâu rộng, biết phân biệt phải trái.

    Họ biết nhìn xa trông rộng, làm việc thận trọng, tính tình ổn định nên rất dễ chạm tay đến thành công.

    Trong công việc, người này có thể trở thành người đứng đầu, có tướng làm quan.

    Con đường sự nghiệp của họ luôn rộng mở, cơ hội phát triển không ngừng tự tìm đến.

    Một cách đơn giản để nhận biết tướng tai dày dặn là khi sờ vào, tai hoặc dái tai phải dày, chắc nịch, tròn và có thịt mới.

    Chủ nhân của kiểu tai này luôn gặp may mắn về tài vận, đặc biệt là may mắn ở những khoản ngoài luồng, ngoài công việc chính.

  • Tôi từng nghĩ bố chồng mình là người k e o ki ệ t… cho đến khi mở chiếc điện thoại cũ của ông hoá ra là bao lâu nay

    Tôi từng nghĩ bố chồng mình là người k e o ki ệ t… cho đến khi mở chiếc điện thoại cũ của ông hoá ra là bao lâu nay

    Có thể là hình ảnh về một hoặc nhiều người, tiền và văn bản cho biết 'TRỰSỞ TRỰ SỞ ỦY BAN NHÂN ĐÂN XÃ'

    Tôi từng nghĩ bố chồng mình là người k–eo k–iệt… cho đến khi mở chiếc điện thoại cũ của ông hoá ra là bao lâu nay

    Bố chồng tôi nhận lương hưu đều đặn hàng tháng, nhưng lúc nào cũng sống t–ằn t-iện đến cực đoan: ăn cơm với rau luộc, mặc áo đã sờn vai, đôi dép nứt gót cũng chẳng chịu thay.


    Nhiều lần tôi biếu tiền, ông chỉ lắc đầu:

    – “Cảm ơn con, bố đủ rồi.”

    Cái “đủ rồi” ấy khiến tôi vừa thương, vừa bực. Tôi thương vì ông già yếu, chẳng chịu mua gì cho bản thân; nhưng cũng bực, vì đôi khi sự tiết kiệm quá mức của ông khiến tôi thấy ng-ột ng-ạt.

    Có lần, tôi mua cho ông chiếc áo len mới, ông cười hiền rồi gấp lại, cất nguyên trong tủ:

    – “Để Tết mặc cho mới.”
    Nhưng Tết đến, ông vẫn mặc chiếc áo cũ, chỉ khoác thêm chiếc khăn len đã bạc màu.

    Cả xóm ai cũng bảo: “Ông Trọng k-eo lắm! Con cháu biếu bao nhiêu cũng chẳng tiêu.”


    Tôi nghe mà chỉ biết thở dài. Ở tuổi ấy, lẽ ra ông phải được hưởng thảnh thơi, vậy mà suốt ngày lo tiết kiệm từng đồng.


    Tháng trước, ông đ-ổ b-ệnh phải vào viện vì t–ụt h–uyết áp. Trong lúc dọn phòng dọn tủ để chuẩn bị đồ cho ông, tôi tình cờ phát hiện một chiếc điện thoại cũ, loại bàn phím đen trắng, màn hình n–ứt, bụi phủ dày.


    Tôi định mang ra vứt, nhưng khi bật thử lên, máy vẫn còn sáng — và có vài tin nhắn chưa đọc.

    Tin đầu tiên hiện lên từ số lạ:

    “Chúng con cảm ơn ông Trọng. Bé Hân đã được ph-ẫu th–uật t–im thành công rồi ạ. Nhờ ông mà con được s–ống.”

    Tôi s–ững ng–ười. Kéo xuống, là cả một danh sách dài những lời cảm ơn khác nhau:

    “Ông ơi, tháng này trung tâm nhận được tiền rồi ạ, cảm ơn ông nhiều lắm.”


    “Nhà em ở miền núi năm nay có sách vở mới cho các cháu rồi, nhờ ông cả.”

    Tôi b–àng h–oàng. Mở tiếp thư mục “Gửi tiền”, thì  thấy hàng chục giao dịch nhỏ: 500 nghìn, 1 triệu, 2 triệu — đều gửi tới những quỹ từ thiện, mái ấm, trung tâm trẻ em khuyết tật.


    Tôi nhớ lại, nhiều lần thấy ông cặm cụi ghi chép gì đó trong cuốn sổ nhỏ, tôi tưởng ông tính tiền điện, tiền nước. Giờ mới hiểu: đó là những khoản ông âm thầm cho đi.

    Chiều hôm ấy, tôi vào viện, cầm chiếc điện thoại trong tay, hỏi nhỏ:

    – “Bố ơi, sao bố không nói với chúng con?”

    Ông quay sang, ánh mắt đục nhưng vẫn sáng, mỉm cười:

    – “Có gì đâu mà nói hả con. Bố từng được người ta cứu giữa chiến trường. Giờ còn sống, bố chỉ muốn trả lại chút ơn đời thôi. Với lại… làm việc tốt mà khoe thì còn gì là tốt nữa.”

    Tôi im lặng. Nước mắt cứ thế chảy ra, nóng rát.


    Cả đời tôi chưa bao giờ thấy một người giản dị đến thế, mà cũng vĩ đại đến thế.


    Người mà tôi từng cho là “keo kiệt” hóa ra lại đang âm thầm cho đi gần hết những gì mình có.


    Từ hôm đó, tôi không còn cố biếu tiền hay ép ông mặc áo mới nữa.


    Thay vào đó, tôi chỉ pha cho ông một tách trà nóng, ngồi nghe ông kể chuyện cũ, thỉnh thoảng lặng im khi ông nhìn ra hiên nhà, nắng rơi xuống bàn tay nhăn nheo.

    Giờ thì tôi hiểu — có những người cả đời không để lại tài sản, nhưng để lại cho con cháu một cách sống đẹp hơn mọi món quà vật chất.

  • Tôi là gái quê bao năm thấm cảnh ch u i r ú c nhà trọ chật hẹp nên quyết tâm phải lấy trai phố đổi đời. Tôi nh ắ m mắt lấy Tuấn dù không yêu anh ta để rồi đêm tân h ô n, bố chồng đã gọi vào phòng

    Tôi là gái quê bao năm thấm cảnh ch u i r ú c nhà trọ chật hẹp nên quyết tâm phải lấy trai phố đổi đời. Tôi nh ắ m mắt lấy Tuấn dù không yêu anh ta để rồi đêm tân h ô n, bố chồng đã gọi vào phòng

    Không muốn phải sống cảnh ở trọ cả đời nên tôi quyết chí cưới trai phố để đổi đời. Cứ tưởng tôi đã gặp đúng đối tượng, nào ngờ tôi bị chồng lừa.

    Suốt 6 năm nay, tôi làm nhân viên văn phòng, thu nhập chỉ đủ ăn tiêu, mỗi tháng dư được vài triệu. Với số tiền đó, cả đời này cũng không thể mua được 1m2 đất ở thành phố.

    Có vài người bạn trai tỏ tình với tôi nhưng thu nhập và thân thế của họ chẳng khác gì tôi. Lấy nhau kinh tế không có thì cũng chẳng thoát khỏi cảnh thuê phòng trọ.

    Cho đến khi gặp Tuấn, có nhà thành phố thì tôi đồng ý quen anh ấy. Dù trong lòng không có chút tình yêu nào với anh nhưng tôi vẫn chấp nhận cưới sau 2 tháng quen nhau.

    Tôi tự an ủi bản thân cưới xong về sống với nhau tình yêu sẽ nảy nở.

    Tôi chưa hưởng hết hạnh phúc được sống trong ngôi nhà chồng ở giữa thành phố sầm uất thì đã xảy ra chuyện lớn. 3 tuần trước, ăn xong bữa sáng, bố chồng gọi chúng tôi ra phòng khách nói chuyện.

    Bố bảo chuyện làm ăn của ông bị đổ vỡ, cần bán nhà gấp trong tháng để trả nợ. Nếu trì hoãn lâu quá, lãi mẹ đẻ lãi con sợ không có tiền trả.

    Ông nói sau khi bán nhà sẽ trả nợ hết nên không có đồng nào cho chúng tôi ra ở riêng, mong chúng tôi thông cảm. Tôi chưa hết bàng hoàng thì chồng nói bố mẹ cứ dùng tiền bán nhà trả nợ, chúng tôi sẽ ra ngoài thuê phòng trọ.

    Vợ chồng tôi đều có công việc ổn định, với thu nhập đó không lo đói nên bố mẹ không phải lo lắng gì hết.

    Tôi cứ nghĩ cả đời này sẽ không phải quay lại cảnh thuê phòng trọ, nào ngờ cả tuần nay vợ chồng tôi phải sống trong căn phòng trọ chật hẹp 20m2. Tối qua, chồng còn thú nhận với tôi 1 tin đau lòng.

    Anh nói chuyện kinh doanh thua lỗ của bố mẹ diễn ra từ lâu rồi nhưng chưa dám nói ra vì còn sĩ diện với họ hàng làng xóm.

    Thế nên đợi anh cưới xong vợ mới công bố vỡ nợ.

    Hôm đám cưới, anh em bạn bè của tôi ai cũng khen tôi chậm mà chắc. Bây giờ thì nhà không được ở, nhà chồng lại mang tiếng vỡ nợ, tôi thì không có chút tình cảm nào với chồng.

    Mọi rắc rối bủa vây, tôi không biết giải quyết vấn đề thế nào nữa?

  • Kẻ vô ơn và 3 loại người còn đáng sợ hơn loài lang sói gấp trăm lần

    Kẻ vô ơn và 3 loại người còn đáng sợ hơn loài lang sói gấp trăm lần

    Kẻ vô ơn còn đáng sợ hơn loài lang sói gấp trăm lần: 3 loại người tránh càng xa càng tốt, bằng không sẽ tự rước lấy họa sát thân.
    Người hai mặt khi đụng chạm tới lợi ích

     

    Khi cần vay tiền, muốn được giúp đỡ, họ sẽ không tiếc lời nình nọt, thậm chí hạ thấp lòng tự trọng, sẵn sàng làm tất cả để đạt được mục đích của mình.

    Thế nhưng, khi bạn cần đến sự giúp đỡ, họ sẽ trở thành kẻ vô ơn, tìm mọi cách ngó lơ, không trả lời tin nhắn, không nhận điện thoại, tránh mặt mọi lúc mọi nơi.

    Thậm chí, họ còn xem bạn như người xa lạ, không hề quen biết. Làm người, khi giúp đỡ người khác, thứ ta cho đi không phải là vật chất, mà là lòng tin và sự khích lệ.

    Vì vậy, nếu mất đi hai chữ “thành tín” và “ơn huệ”, đồng nghĩa ta đã đánh mất tài phúc của cả tương lai.

    Người xem lòng tốt của người khác là chuyện đương nhiên

    Kiểu người này, khi nhận được sự giúp đỡ của bạn sẽ cực kỳ vui vẻ. Thế nhưng, lại không hề lưu tâm, trân trọng và xem đó là việc đương nhiên.

    Đáng nói, khi bạn từ chối họ sẽ không vui. Khi bạn cần giúp đỡ họ sẽ ngay lập tức trở mặt, thậm chí còn nhục mạ, dè bỉu bạn.

     

    Loại người này thật sự không nên kết giao thân thiết. Lòng tốt ở đời không phải nghĩa vụ hay trách nhiệm bắt buộc gì cả, mọi thứ đều là tự nguyện.

    Thế nên, nếu một người có bản tính như vậy, đừng hao tổn kết giao và dành quá nhiều tâm huyết.

    Người hay xuyên tạc, không tiếc lời gièm pha nhân phẩm người khác

    Kiểu người này không bao giờ hài lòng trước thành công của người khác.

    Luôn nhìn vào khuyết điểm của họ và không tiếc lời gièm pha, hạ nhục. Sự hài lòng của họ đến từ những đau đớn và đau khổ của người khác.

    Dù bạn là ân nhân của họ, họ cũng sẽ sẵn sàng làm tổn thương bạn, khiến bạn trở nên thật xấu xí, thê thảm.
    Theo Xuân Quỳnh/Khoevadep

  • Thuê Gái Quê về để Làm Vợ hào môn che mắt cả họ, Thiếu Gia “Khóc Thét” Khi đêm tân hôn nhìn thấy vợ xuất hiện trên giường với bộ dạng…

    Thuê Gái Quê về để Làm Vợ hào môn che mắt cả họ, Thiếu Gia “Khóc Thét” Khi đêm tân hôn nhìn thấy vợ xuất hiện trên giường với bộ dạng…

    Cả dòng họ Trần rúng động khi cậu con trai út Trần Duy – thiếu gia nổi tiếng ăn chơi, bạt mạng – bất ngờ tuyên bố kết hôn.

    Tin đồn lan ra, ai cũng đoán cô dâu phải là ái nữ nhà tài phiệt nào đó, ít nhất cũng xứng tầm với dòng họ danh giá.

    Nhưng đến hôm ra mắt, cô dâu lại là một cô gái quê gầy gò, nước da rám nắng, tên Thảo, làm thuê ở thành phố.

    Không ai biết, Duy đang nợ một khoản tiền khổng lồ do đánh bạc, và đám cưới này chỉ là vở kịch do mẹ anh dựng nên để xoa dịu ông nội – người đang muốn cắt quyền thừa kế của Duy.

    Thảo được thuê làm “vợ hợp đồng” trong 3 tháng, chỉ cần giữ hình ảnh một nàng dâu hiền lành, ngoan ngoãn.

    Tưởng đâu mọi chuyện sẽ trót lọt, nhưng ngay đêm tân hôn, khi Duy bước vào phòng tân hôn với vẻ chán chường, anh suýt ngã quỵ khi nhìn thấy

    Thảo ngồi sẵn trên giường, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, tóc xõa ngang vai, ánh nhìn bình thản nhưng sâu hun hút — và đặc biệt là…

    chiếc váy cưới trắng trên người cô được thay bằng bộ đồ ngủ đỏ rực, vén cao để lộ những vết sẹo dài chằng chịt trên đùi và cánh tay.

    Cả người cô run lên, nhưng giọng nói lại đầy bình tĩnh:

    “Anh đừng lo, em không cần anh phải chạm vào. Em chỉ cần hoàn thành vai diễn của mình thôi.”

    Duy sững sờ. Lần đầu tiên anh không nhìn thấy “một cô gái quê” như lời mẹ nói, mà là một người đàn bà mang trong mình cả bí mật và tổn thương.

    Sáng hôm sau, cả nhà hốt hoảng khi thấy ông nội Duy – người bị tai biến nhiều năm – đột nhiên yêu cầu gặp riêng Thảo.

    Sau buổi nói chuyện kéo dài hơn 2 tiếng, ông ra lệnh sang tên một phần tài sản cho Thảo, khiến cả nhà sững sờ.

    Và chính lúc đó, sự thật dần hé lộ: Thảo không phải người xa lạ. Cô là con gái ruột của người phụ nữ từng cứu sống ông nội

    Duy trong trận cháy biệt thự 20 năm trước, nhưng sau đó bị nhà họ Trần chối bỏ vì thân phận thấp kém.

    Đám cưới tưởng là màn kịch lại hóa ra là cái bẫy mà số phận đã giăng ra để lột trần lòng người.


    Còn Duy, người thiếu gia ngạo mạn, cuối cùng phải cúi đầu trước cô vợ “hợp đồng” mà anh từng khinh thường — người duy nhất khiến anh hiểu ra thế nào là nhân quả và tình yêu thật sự.

  • 2 cô con dâu cùng phát hiện có b ầ u, nhưng trong nhà khi đó chỉ có bố chồng là đàn ông…

    2 cô con dâu cùng phát hiện có b ầ u, nhưng trong nhà khi đó chỉ có bố chồng là đàn ông…

    Trong một ngôi nhà nhỏ ở vùng quê yên bình, gia đình ông Tâm sống đầm ấm với hai cậu con trai và hai nàng dâu. Ông Tâm, một người đàn ông góa vợ đã ngoài 60, là trụ cột tinh thần của cả nhà. Hai cậu con trai của ông, Hùng và Dũng, đều đã lập gia đình. Hùng cưới Thảo, một cô gái dịu dàng, còn Dũng cưới Linh, một cô gái hoạt bát và năng động. Cả hai cặp vợ chồng đều sống chung dưới một mái nhà với ông Tâm, tạo nên một gia đình đông vui.

    Hùng và Dũng làm nghề lái xe tải đường dài, thường xuyên vắng nhà cả tháng trời để chở hàng từ Bắc vào Nam. Trong khi đó, Thảo và Linh ở nhà chăm sóc ông Tâm, lo việc đồng áng và cơm nước. Ông Tâm tuy lớn tuổi nhưng vẫn rất minh mẫn, thường xuyên giúp đỡ hai nàng dâu trong những công việc nặng nhọc. Ông luôn coi Thảo và Linh như con gái ruột, yêu thương và bảo bọc hết mực.

    Một ngày nọ, Thảo và Linh cùng cảm thấy cơ thể có chút khác lạ. Cả hai đều bị trễ kinh, người mệt mỏi, hay buồn nôn. Ban đầu, họ nghĩ chỉ là do thời tiết thay đổi hoặc làm việc quá sức. Nhưng khi cùng nhau đi khám ở trạm y tế xã, cả hai sững sờ khi bác sĩ thông báo: họ đều đang mang thai, thai kỳ khoảng 6 tuần. Tin vui này đáng lẽ sẽ khiến cả nhà hạnh phúc, nhưng Thảo và Linh lại rơi vào trạng thái hoang mang tột độ.

    Lý do là bởi Hùng và Dũng đã đi làm xa suốt 2 tháng nay, không hề về nhà. Trong khoảng thời gian đó, người đàn ông duy nhất trong nhà chỉ có… ông Tâm – bố chồng của họ.

    Cả Thảo và Linh đều không thể tin vào suy nghĩ đang lởn vởn trong đầu. Họ nhìn nhau, ánh mắt đầy nghi ngờ và sợ hãi. Làm sao có thể như vậy được? Ông Tâm là người bố chồng mẫu mực, luôn đối xử với họ bằng sự tôn trọng và yêu thương. Nhưng sự thật trước mắt khiến cả hai không thể không đặt câu hỏi.

    Tối hôm đó, Thảo và Linh quyết định ngồi lại với nhau để nói chuyện. Thảo run run lên tiếng: “Chị Linh, chị nghĩ sao về chuyện này? Em không dám tin, nhưng… em sợ lắm.”

    Linh, dù tính tình mạnh mẽ, cũng không giấu được sự lo lắng: “Chị cũng không hiểu nổi. Bố là người đàng hoàng, không thể nào… Nhưng nếu không phải bố, thì là ai chứ? Hai anh đi xa, làm sao có chuyện này được?”

    Cả hai quyết định sẽ âm thầm quan sát ông Tâm, đồng thời tìm cách liên lạc với chồng để hỏi rõ. Nhưng trong lòng họ, nỗi nghi ngờ ngày càng lớn.

    Mỗi lần ông Tâm vô tình cười nói hay quan tâm họ như mọi ngày, cả Thảo và Linh đều cảm thấy không thoải mái. Họ bắt đầu giữ khoảng cách với ông, thậm chí tránh mặt mỗi khi có thể.

    Một tuần sau, Hùng và Dũng bất ngờ trở về nhà sau chuyến hàng dài. Thảo và Linh mừng rỡ chạy ra đón, nhưng trong lòng vẫn nặng trĩu.

    Họ kéo chồng vào phòng, kể lại chuyện mình mang thai và những nghi ngờ kinh khủng trong lòng. Hùng và Dũng nghe xong, ban đầu sững sờ, sau đó bật cười lớn. Thảo và Linh ngơ ngác, không hiểu tại sao hai anh lại phản ứng như vậy.

    Hùng ôm lấy Thảo, giải thích: “Em ngốc quá! Anh với Dũng có về nhà một lần cách đây hơn tháng, nhưng lúc đó em và Linh đang ngủ. Bọn anh chỉ ghé qua vài tiếng để lấy đồ, không muốn làm mọi người thức giấc nên không nói gì.

    Bố còn pha cà phê cho bọn anh uống nữa, em không nhớ à?” Dũng cũng gật đầu xác nhận: “Đúng thế, bọn anh về lúc nửa đêm, sáng sớm đã đi rồi. Chắc tại bọn anh không nói rõ nên hai em mới hiểu lầm.”

    Thảo và Linh nghe xong, mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Hóa ra mọi chuyện chỉ là một sự trùng hợp và hiểu lầm tai hại. Họ ôm chầm lấy chồng, vừa khóc vừa cười vì nhẹ nhõm.

    Cả hai sau đó chạy ra xin lỗi ông Tâm, kể lại toàn bộ câu chuyện. Ông Tâm nghe xong, chỉ cười hiền: “Bố già rồi, làm sao mà… Hai đứa ngốc quá, làm bố lo cả tuần nay vì thấy hai đứa cứ lảng tránh bố.”

    Từ đó, không khí trong gia đình trở lại vui vẻ như xưa. Thảo và Linh càng thêm yêu quý ông Tâm, còn ông thì háo hức chờ ngày được bế cháu nội.

    Câu chuyện hiểu lầm tưởng chừng nghiêm trọng cuối cùng lại trở thành một kỷ niệm đáng nhớ trong gia đình nhỏ ấy.

  • Số lượng u tuyến giáp ngày càng tăng nhanh, bác sĩ khuyên nên ăn ít hơn loại thực phẩm này

    Số lượng u tuyến giáp ngày càng tăng nhanh, bác sĩ khuyên nên ăn ít hơn loại thực phẩm này

    Đây là những loại thực phẩm người bị u tuyến giáp nên hạn chế ăn hàng ngày.

    U tuyến giáp (nhân giáp) – Nguyên nhân và những điều cần lưu ý

    U tuyến giáp (nhân giáp) là một bệnh lý phổ biến, có thể khiến vùng cổ xuất hiện khối u khi kích thước lớn dần. Những năm gần đây, số ca mắc bệnh này ngày càng tăng, chủ yếu nhờ vào việc phát hiện sớm qua khám sức khỏe định kỳ.

    Nguyên nhân gây u tuyến giáp có thể liên quan đến ô nhiễm môi trường, yếu tố di truyền và chế độ ăn uống. Đáng lo ngại là nhiều người chỉ phát hiện bệnh khi thăm khám tình cờ hoặc khi xuất hiện triệu chứng bất thường, nhưng vẫn chưa thực sự chú ý đến những nguy cơ tiềm ẩn.

    Các Loại Rau Họ Cải

    Rau họ cải như cải thìa, cải xoăn, cải bắp… chứa nhiều goitrogens – hợp chất cản trở sự hấp thụ iốt vào tuyến giáp và làm giảm hormone kích thích tuyến giáp (TSH). Việc tiêu thụ quá nhiều, đặc biệt khi ăn sống, có thể làm tăng nguy cơ bướu cổ và u tuyến giáp. Tuy nhiên, nếu nấu chín, enzyme trong rau sẽ bị phá vỡ, giúp giảm lượng goitrogens. Người bệnh vẫn có thể ăn nhưng cần hạn chế.

    Các Sản Phẩm Từ Đậu Nành

    Đậu nành chứa Isoflavone – chất có thể làm suy giảm khả năng sản xuất hormone tuyến giáp. Dù không phải là thực phẩm bị cấm hoàn toàn, nhưng người bệnh nên hạn chế tiêu thụ quá nhiều đậu nành và các chế phẩm từ đậu nành. Với những bệnh nhân đã phẫu thuật tuyến giáp và cần bổ sung hormone tuyến giáp từ thuốc, việc tiêu thụ đậu nành cần được kiểm soát chặt chẽ.

    Thực Phẩm Chế Biến Sẵn, Nhiều Phụ Gia

    Thực phẩm chế biến sẵn hoặc đóng hộp thường chứa ít dinh dưỡng nhưng lại có nhiều chất bảo quản, chất béo xấu và gia vị không kiểm soát được. Những thành phần này có thể làm giảm khả năng sản xuất thyroxine của tuyến giáp, gây ảnh hưởng đến quá trình điều trị. Người bệnh cần bổ sung thực phẩm tươi, giàu dinh dưỡng để nâng cao sức khỏe và hỗ trợ hiệu quả điều trị.

    Thực Phẩm Chứa Caffeine

    Caffeine có thể làm giảm khả năng hấp thụ thuốc điều trị u tuyến giáp, vì vậy không nên uống cà phê hoặc dùng thực phẩm chứa caffeine trong vòng 1 giờ sau khi uống thuốc. Dù không thuộc nhóm thực phẩm cần kiêng tuyệt đối, nhưng caffeine có thể gây tim đập nhanh, khó thở và ảnh hưởng đến thể trạng chung của người bệnh. Vì vậy, cần hạn chế tiêu thụ các đồ uống và thực phẩm chứa caffeine.

    Rượu Bia – Kẻ Thù Của Tuyến Giáp

    Rượu bia không chỉ ức chế quá trình sản xuất hormone tuyến giáp mà còn làm tổn thương các tế bào tuyến giáp. Ngoài ra, đây còn là tác nhân gây hại đến nhiều cơ quan trong cơ thể, tích tụ độc tố và có thể dẫn đến nhiều bệnh lý nghiêm trọng. Vì vậy, người bệnh tuyến giáp cần tránh xa rượu bia để bảo vệ sức khỏe.

    Thực Phẩm Giàu Iốt

    Cả tình trạng thừa và thiếu iốt đều có thể gây rối loạn chức năng tuyến giáp. Nếu bệnh nhân được chỉ định điều trị bằng iốt phóng xạ, cần tránh tiêu thụ thực phẩm giàu iốt trước đó để không làm giảm hiệu quả điều trị. Sau khi điều trị, cũng cần kiểm soát lượng iốt trong khẩu phần ăn, đặc biệt là thực phẩm như hải sản, rong biển…

    Thức Ăn Cứng – Không Phù Hợp Sau Phẫu Thuật

    Sau khi phẫu thuật tuyến giáp, hệ tiêu hóa chưa hồi phục hoàn toàn, nên người bệnh cần tránh các thực phẩm cứng, khô như hạt, đậu sống, khô bò, mực khô, thịt nướng… Những thực phẩm này có thể gây khó nuốt, đầy hơi, khó tiêu và thậm chí ảnh hưởng đến vết mổ.

    Hạn chế thực phẩm chứa nhiều gluten

    Gluten có thể gây kích thích niêm mạc đường ruột, đặc biệt là ruột non, và ảnh hưởng đến khả năng hấp thụ thuốc hỗ trợ thay thế hormone tuyến giáp. Những thực phẩm chứa nhiều gluten bao gồm lúa mì, lúa mạch, yến mạch và các sản phẩm chế biến sẵn như thịt hộp, xúc xích, khoai tây chiên và bia.

    Các chuyên gia dinh dưỡng khuyên rằng người bệnh u tuyến giáp vẫn có thể tiêu thụ một lượng vừa phải ngũ cốc nguyên cám như yến mạch và lúa mạch để đảm bảo cung cấp đủ dưỡng chất nhưng không làm tăng nguy cơ hấp thụ gluten quá mức.

    Tránh thực phẩm cay và chua

    Các loại gia vị cay như tiêu, ớt và bột nêm có thể gây khó tiêu, ảnh hưởng đến hệ tiêu hóa và làm tổn thương niêm mạc cổ họng. Đặc biệt, với những người vừa phẫu thuật tuyến giáp, việc tránh thực phẩm có nhiều gia vị sẽ giúp ổn định vết mổ và bảo vệ cổ họng tốt hơn.

    U tuyến giáp nên ăn gì?

    Ngoài việc kiêng khem hợp lý, người bệnh u tuyến giáp cần lựa chọn thực phẩm phù hợp để hỗ trợ quá trình điều trị và phục hồi.

    1. Rau lá xanh

    Các loại rau như rau diếp cá, rau mồng tơi, rau muống chứa nhiều chất xơ giúp tăng cường hệ tiêu hóa và cung cấp các khoáng chất quan trọng như magie, hỗ trợ trao đổi chất của tuyến giáp. Rau mồng tơi còn giàu vitamin C, giúp nâng cao sức đề kháng.

    2. Sản phẩm từ sữa

    Sữa và các chế phẩm từ sữa cung cấp canxi, đạm và tinh bột giúp người bệnh duy trì năng lượng và cải thiện tình trạng suy nhược. Nên ưu tiên sữa nguyên chất, sữa ít béo và sữa chua, đồng thời chọn loại có hàm lượng kẽm và selen cao để hỗ trợ chức năng tuyến giáp.

    3. Trái cây mọng nước

    Các loại quả như dâu tây, nho, việt quất chứa nhiều chất chống oxy hóa, giúp bảo vệ cơ thể khỏi tác hại của gốc tự do và tăng cường sức khỏe tuyến giáp.

    4. Đậu và các loại hạt

    Ngoại trừ đậu nành, người bệnh có thể bổ sung các loại đậu khác để cung cấp chất béo lành mạnh, chất xơ và protein hỗ trợ hồi phục. Tuy nhiên, chỉ nên ăn dưới 100g/ngày để kiểm soát lượng chất béo.

    5. Cá béo

    Cá hồi, cá thu và cá mòi là nguồn cung cấp protein và omega-3 dồi dào, giúp tái tạo tế bào và ổn định sức khỏe. Tuy nhiên, cần tránh các loại cá biển chứa hàm lượng thủy ngân cao để bảo vệ tuyến giáp.

    6. Trái cây có múi

    Cam, quýt, chanh, bưởi là những loại trái cây giàu vitamin C giúp tăng cường sức đề kháng và hỗ trợ chức năng tuyến giáp. Ngoài ra, táo, lê, dưa hấu cũng là những lựa chọn tốt.

    7. Ớt chuông

    Ớt chuông chứa nhiều vitamin C và carotenoid giúp giảm viêm, bảo vệ tế bào tuyến giáp và hạn chế nguy cơ bệnh tiến triển thành ung thư.

    8. Cà chua

    Lycopene và carotenoid trong cà chua giúp tăng cường hệ miễn dịch và hỗ trợ quá trình điều trị u tuyến giáp.

    9. Cà rốt

    Cà rốt giàu beta-carotene và chất xơ giúp cải thiện hệ tiêu hóa, hỗ trợ điều chỉnh hormone tuyến giáp và giảm triệu chứng bệnh.

    10. Măng tây

    Măng tây chứa nhiều vitamin C, selen, mangan, kẽm và beta-carotene, giúp giảm viêm và hạn chế các triệu chứng của u tuyến giáp.

    Ba nhóm thực phẩm hỗ trợ tuyến giáp khỏe mạnh

    Thay vì tiêu thụ quá nhiều cà chua, các chuyên gia khuyến nghị bổ sung những thực phẩm sau để giúp tuyến giáp hoạt động tốt hơn:

    1. Thực phẩm giàu selen

    Selen là vi chất quan trọng giúp bảo vệ tuyến giáp khỏi tác động của gốc tự do, đồng thời làm giảm sự phát triển của các khối u. Các thực phẩm giàu selen bao gồm hạt Brazil, hải sản và trứng.

    2. Thực phẩm giàu vitamin D

    Vitamin D đóng vai trò quan trọng trong việc tăng cường hệ miễn dịch, giảm viêm và hỗ trợ tuyến giáp hoạt động ổn định. Bạn có thể bổ sung vitamin D từ dầu gan cá, trứng và sữa.

    3. Trái cây giàu chất chống oxy hóa

    Chất chống oxy hóa giúp bảo vệ tế bào tuyến giáp và làm chậm sự phát triển của u tuyến giáp. Các loại trái cây như việt quất, cam quýt và kiwi là những lựa chọn tuyệt vời.

    Chế độ dinh dưỡng hợp lý đóng vai trò quan trọng trong việc kiểm soát bệnh u tuyến giáp. Hãy hạn chế những thực phẩm có thể gây ảnh hưởng tiêu cực và tăng cường bổ sung các thực phẩm có lợi. Ngoài ra, đừng quên kiểm tra sức khỏe định kỳ và tham khảo ý kiến bác sĩ để có phương pháp điều trị phù hợp.

    Chế độ ăn uống cân bằng giúp kiểm soát u tuyến giáp hiệu quả

    Trong thời gian điều trị bệnh u tuyến giáp, chế độ dinh dưỡng là chìa khóa quan trọng góp phần giúp người bệnh duy trì sức khỏe ổn định. Bên cạnh việc chủ động tìm hiểu u tuyến giáp kiêng ăn rau gì, người bệnh còn cần tuân thủ các nguyên tắc ăn uống sau:

    • Gần như các loại rau xanh đều chứa nhiều vitamin C, vitamin K, mangan, isothiocyanates, sulforaphane… kể cả những loại rau mà người bệnh u tuyến giáp nên hạn chế. Người bệnh không nên kiêng tuyệt đối bất kỳ loại rau nào, trừ các trường hợp do bác sĩ chỉ định.
    • Để giữ nguyên giá trị dinh dưỡng trong các loại rau xanh, không nên nấu rau ở nhiệt độ cao và trong thời gian dài. Cách chế biến rau tốt nhất là chần sơ, hấp, xào nhanh, tắt bếp ngay sau khi rau vừa chín tới.
    • Đối với rau luộc, nên cho rau vào nước lạnh sau khi vớt rau ra khỏi nồi.
    • Ngoài rau xanh, thịt, cá, trứng, sữa, hải sản… cũng là những nguồn thực phẩm cần có trong thực đơn mỗi ngày của người bệnh u tuyến giáp.
    • Người bệnh nên đa dạng thức ăn, đồng nghĩa với đa dạng dưỡng chất như omega 3, protein, đồng, sắt, kẽm… cho cơ thể, giúp sức khỏe phục hồi nhanh chóng.
  • Thuê chị hàng xóm sang chăm chồng bị bạiliệt với giá 500 nghìn/đêm, đến đêm thứ 5 tôi nhận được cuộc gọi: “Chị ta đang đ/è lên người chồng cô kìa!” – Về đến nơi tôi s//ững s//ờ khi thấy…

    Thuê chị hàng xóm sang chăm chồng bị bạiliệt với giá 500 nghìn/đêm, đến đêm thứ 5 tôi nhận được cuộc gọi: “Chị ta đang đ/è lên người chồng cô kìa!” – Về đến nơi tôi s//ững s//ờ khi thấy…

    Tôi là Lan, 35 tuổi, làm công nhân may ở khu công nghiệp. Chồng tôi, Tuấn, từng là người khỏe mạnh, hiền lành và thương vợ con. Nhưng một năm trước, anh gặp tai nạn giao thông, phải nằm liệt nửa người.

    Từ ngày đó, căn nhà nhỏ như chìm vào u tối.

    Tôi đi làm từ sáng sớm tới khuya, tối lại tất tả về lo thuốc thang, cơm cháo cho anh. Mấy tháng đầu còn gắng được, nhưng dần dần, cơ thể tôi mệt rã rời. Có hôm, vừa lau người cho anh xong, tôi ngồi gục luôn bên giường vì kiệt sức.

    Thấy vậy, chị Hà – hàng xóm sát vách, gần 40 tuổi, sống một mình – ngỏ lời giúp:

    “Em đi làm vất vả, để chị qua trông giúp anh Tuấn ban đêm. Chị từng chăm người ốm rồi, chỉ lấy 500 nghìn/đêm thôi.”

    Nghe hợp lý, lại tin tưởng vì chị hiền lành, ít nói, tôi đồng ý. Những đêm đầu, tôi vẫn nhắn hỏi liên tục, chị đều trả lời:

    “Anh Tuấn ngủ ngon rồi, em cứ yên tâm.”

    Chồng tôi còn khen:

    “Chị Hà kể chuyện vui lắm. Anh thấy dễ chịu hơn hẳn.”

    Tôi mừng. Ít ra, anh cũng có người trò chuyện, đỡ buồn khi tôi vắng nhà.

    Nhưng đến đêm thứ năm, mọi thứ bỗng chuyển hướng kỳ lạ.

    Khoảng gần 11 giờ, khi tôi đang tăng ca, điện thoại reo liên tục. Là cô Bích – hàng xóm sát bên, giọng hoảng loạn:

    “Lan ơi, mày về ngay đi! Tao nhìn qua cửa sổ, chị Hà… đang đè lên người chồng mày kìa!”

    Tim tôi như ngừng đập. Tôi ném vội kéo xuống bàn, lao ra khỏi xưởng trong cơn mưa tầm tã. Đường từ xưởng về nhà chỉ hơn cây số, mà hôm đó tôi thấy dài như cả đời.

    Về đến nơi, cổng nhà mở toang. Đèn phòng ngủ sáng hắt ra qua khung cửa sổ. Tôi lao vào, tim đập thình thịch.

    Trước mắt tôi, chồng nằm bất động, còn chị Hà đang phủ chăn cho anh, khuôn mặt chị đỏ bừng, nước mắt lăn dài. Cô Bích đứng bên ngoài, vẫn run run, không dám bước vào.

    Tôi sững sờ:

    “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

    Chị Hà giật mình, lùi lại, lắp bắp:

    “Chị… chị chỉ định xoa ngực cho anh Tuấn, thấy anh ấy thở gấp quá… chị sợ anh ngất nên…”

    Tôi cúi xuống, chạm tay chồng. Anh run rẩy, mồ hôi lạnh túa ra, đôi môi mấp máy:

    “Lan… chị ấy cứ hỏi anh… có nhớ chị ấy không…”

    Căn phòng lặng đi. Tôi nhìn chị Hà – đôi mắt chị đầy hoảng loạn, giọng nghẹn lại:

    “Anh ấy giống chồng chị… như hai giọt nước… Đêm nào chị cũng mơ thấy ảnh nằm đây, chị chỉ muốn lau mặt, nói chuyện… mà quên mất… đây không phải là anh ấy…”

    Tôi bàng hoàng. Thì ra, trong những đêm qua, chị Hà không hề có ý xấu. Chị chỉ đang sống lại nỗi ám ảnh cũ – ký ức về người chồng đã mất nhiều năm trước, cũng vì một vụ tai nạn.
    Người mà chị chưa bao giờ nguôi thương.

    Tôi lặng người, nước mắt trào ra. Thương chồng một, tôi lại thương chị mười. Cả hai người họ đều là nạn nhân của những mất mát mà không ai có thể bù đắp.

    Tôi đỡ chồng nằm lại ngay ngắn, kéo chăn cho anh, rồi quay sang nhẹ nhàng nói:

    “Chị nghỉ đi, chị mệt rồi. Em cảm ơn chị vì đã chăm anh mấy hôm nay. Nhưng… chắc từ mai để em tự lo cho anh.”

    Chị Hà đứng lặng, mắt nhìn xa xăm.
    Một lúc lâu sau, chị chỉ khẽ nói:

    “Ừ… có lẽ chị nên về. Em giữ gìn sức khỏe nhé, Lan.”

    Tối đó, tôi ngồi bên giường chồng tới sáng. Anh không nói gì, chỉ nắm chặt tay tôi. Cơn mưa ngoài trời vẫn rơi lộp bộp trên mái tôn.

    Tôi nghĩ mãi về ánh mắt chị Hà. Nó không hề đáng sợ, mà là ánh nhìn của một người quá cô đơn, chỉ vô thức tìm lại chút hơi ấm của quá khứ.

    Từ sau đêm ấy, tôi không thuê ai qua đêm nữa. Tôi chuyển sang làm bán thời gian để có thể ở bên chồng nhiều hơn. Còn chị Hà – tôi nghe nói chị chuyển về quê, sống cùng người em gái.

    Thỉnh thoảng, trời trở mưa, tôi vẫn nhớ hình ảnh người phụ nữ ấy – một người từng có trái tim ấm áp, chỉ là bị thời gian và nỗi nhớ làm cho lạc lối.

    Và tôi hiểu rằng:

    “Điều kinh hoàng nhất đôi khi không phải là chuyện ta nhìn thấy, mà là nỗi trống trải đến mức khiến con người quên mất đâu là thật, đâu là mơ.”

    Tôi khẽ nhìn sang chồng, nắm lấy bàn tay yếu ớt của anh.
    Dù cuộc sống có khó đến đâu, tôi chỉ mong từ nay, trong căn nhà nhỏ này, sẽ không còn ai phải sống trong những đêm dài cô độc nữa.

  • Chị gái mượn em trai 350 triệu để chữa bệnh, em bắt chị viết giấy n ợ, ai dè khi về nhà mở tờ giấy ra xem, chị s:ữ ng s ờ ch:ế t l:ặng…

    Chị gái mượn em trai 350 triệu để chữa bệnh, em bắt chị viết giấy n ợ, ai dè khi về nhà mở tờ giấy ra xem, chị s:ữ ng s ờ ch:ế t l:ặng…

    Trong cơn tuyệt vọng, Ngọc nghĩ đến Hưng – em trai ruột. Hưng từ nhỏ đã hiếu học, sau này lập nghiệp ở thành phố, công việc ổn định, cuộc sống khấm khá hơn.

    Nhưng từ ngày lấy chồng, Ngọc ít liên lạc vì sợ mang tiếng “chị nhờ vả em”. Lần này, không còn cách nào khác, chị quyết định gọi cho Hưng.

    Đầu dây bên kia, giọng em trai trầm ổn:
    – Chị cần bao nhiêu?
    Ngọc nghẹn ngào:
    – Bác sĩ bảo ít nhất 350 triệu… Chị biết số tiền này lớn lắm, nhưng chị không còn cách nào khác.

    Im lặng vài giây, rồi Hưng đáp:
    – Được. Nhưng chị phải viết giấy nợ.

    Câu nói khiến Ngọc chết lặng. Chị vốn nghĩ tình ruột thịt không cần tính toán, không ngờ Hưng lại thẳng thắn như vậy. Dù trong lòng buồn tủi, nhưng vì mạng sống, Ngọc đành gật đầu.

     

    Ngày hôm sau, Hưng mang tiền đến. Anh rút sẵn tờ giấy trắng, nghiêm giọng:
    – Chị viết đi. Ghi rõ số tiền 350 triệu, hẹn ngày trả.

    Ngọc run run cầm bút, từng dòng chữ như những nhát dao cứa vào lòng. Chị không oán trách, chỉ thấy nghẹn ngào. Viết xong, chị nhận tiền, rối rít cảm ơn rồi quay về bệnh viện làm thủ tục phẫu thuật.

     

    Ca mổ thành công, nhưng cơ thể yếu ớt khiến chị mất nhiều thời gian hồi phục. Mỗi lần nhìn tờ giấy nợ cất trong túi, tim chị lại nhói đau: “Em trai mình tính toán đến thế sao? Hay tình cảm chị em vốn dĩ mong manh vậy thôi?”

    Một tháng sau, khi sức khỏe ổn định, Ngọc trở về nhà. Một buổi chiều, chị lục túi lấy giấy nợ ra xem lại. Cẩn thận mở từng nếp gấp, ánh mắt chị dừng lại ở dòng chữ cuối cùng.

     

    Bên dưới phần chữ chị viết, có thêm vài dòng của Hưng, nét bút ngay ngắn, dứt khoát:

    “Nếu chị trả được, em sẽ lấy lại tiền.
    Nếu chị không trả nổi, coi như món quà em dành cho chị.

     

    Điều kiện duy nhất: từ nay chị phải sống thật khỏe mạnh, đừng bỏ mặc bản thân. Em không cần gì khác ngoài việc chị sống lâu bên các cháu và luôn nhớ rằng em trai này vẫn thương chị như ngày nào.”

     

    Ngọc chết lặng. Nước mắt chị rơi lã chã xuống trang giấy. Hóa ra, tờ giấy nợ kia không phải để ràng buộc, mà là để giữ thể diện cho chị. Hưng hiểu rõ chị gái luôn tự trọng, không muốn ai nói mình đi xin xỏ.

    Bắt viết giấy nợ chính là cách để chị cầm tiền trong danh nghĩa “vay mượn”, chứ không phải ban ơn.

    Chị ôm tờ giấy vào ngực, nghẹn ngào gọi cho em trai:
    – Hưng ơi… sao em lại làm vậy?

    Đầu dây bên kia, Hưng khẽ cười:

    – Em biết chị thương chồng con, không muốn mang tiếng sống nhờ vào em. Có tờ giấy nợ, chị sẽ thấy nhẹ lòng hơn. Còn tiền… chỉ là thứ nhỏ bé thôi. Em chỉ cần chị còn ở đây, còn gọi em một tiếng “em trai” là đủ.

    Ngọc bật khóc nức nở, nhưng lần này là những giọt nước mắt hạnh phúc. Chị nhận ra, đôi khi yêu thương không cần nói bằng lời, mà giấu trong những điều tưởng chừng lạnh lùng.

    Từ đó, mỗi lần nhìn tờ giấy nợ, Ngọc không còn thấy nặng nề nữa. Trái lại, chị coi đó như báu vật, minh chứng cho tình cảm máu mủ thiêng liêng. Chị dặn lòng phải sống thật khỏe, để không phụ tấm lòng của em trai.

    Và câu chuyện ấy, mỗi khi nhắc lại, vẫn khiến cả gia đình rưng rưng xúc động – bởi đằng sau sự nghiêm khắc bề ngoài, lại là tình thương chan chứa, không gì có thể thay thế.

  • Em chồng lỡ mang b ầ u rồi định b ỏ con nhưng tôi thương đứa trẻ đ ỏ h ỏ n nên nhận làm con nuôi đến lớn. Khi con khôn lớn đỗ học bổng toàn phần đi du học Úc tôi vừa mừng vừa lo. Ngày tiễn con lên đường, tôi khóc hết nước mắt, đến khi về nhà dọn phòng thì s ở n gai ốc khi thấy bức thư con để dưới gối

    Em chồng lỡ mang b ầ u rồi định b ỏ con nhưng tôi thương đứa trẻ đ ỏ h ỏ n nên nhận làm con nuôi đến lớn. Khi con khôn lớn đỗ học bổng toàn phần đi du học Úc tôi vừa mừng vừa lo. Ngày tiễn con lên đường, tôi khóc hết nước mắt, đến khi về nhà dọn phòng thì s ở n gai ốc khi thấy bức thư con để dưới gối

    Ngày em chồng lỡ lầm, muốn bỏ đi đứa trẻ chưa kịp chào đời, tôi đã không đành lòng.

    Nhìn đứa bé đỏ hỏn, yếu ớt mà tôi thấy thương cảm vô cùng. Vậy là tôi quyết định nhận nuôi đứa bé, như thể chính tôi đã sinh ra nó.

    Tôi trở thành “mẹ” của con, âm thầm nuôi nấng, dạy dỗ con khôn lớn mà không hề đòi hỏi gì từ ai.

    Bao nhiêu năm trời, tôi là người duy nhất chăm sóc, lo lắng từng bữa ăn, giấc ngủ cho con. Không có một đồng phụ cấp hay trợ giúp nào từ gia đình chồng, nhưng tôi chưa từng nản lòng.

    Tôi chỉ muốn con có một tuổi thơ hạnh phúc, được yêu thương như bao đứa trẻ khác. Ngày con gọi tôi một tiếng “mẹ,” lòng tôi trào dâng hạnh phúc.

    Thời gian trôi qua, con lớn lên, học hành giỏi giang và đầy nghị lực.

    Đến năm 18 tuổi, con xuất sắc nhận được học bổng toàn phần đi du học Úc. Niềm vui và tự hào xen lẫn nỗi buồn chia xa, khiến lòng tôi vừa mừng vừa lo lắng.

    Ngày tiễn con ra sân bay, tôi dặn dò từng điều nhỏ nhặt, nước mắt không ngừng rơi. Con chỉ mỉm cười ôm tôi thật chặt: “Mẹ, con đi đây. Con sẽ cố gắng thật tốt để mẹ tự hào!”

    Sau khi tiễn con lên đường, tôi trở về nhà, lòng ngổn ngang bao cảm xúc. Dọn dẹp lại căn phòng con đã ở từ bé, tôi muốn lưu giữ lại mọi kỷ niệm của con.

    Khi lật chiếc gối đầu của con lên, tôi bất ngờ phát hiện một bức thư.

    Tay run run mở thư, tôi đọc từng dòng chữ nguệch ngoạc nhưng đầy cảm xúc:

    *”Mẹ yêu quý của con,*

    *Con biết mẹ không phải người sinh ra con, nhưng mẹ đã cho con tình thương và cuộc sống mà không ai khác có thể cho con được. Từ nhỏ đến lớn, mẹ luôn là người bên cạnh, là chỗ dựa và là niềm hy vọng của con.

    Không một ngày nào con quên rằng con mang ơn mẹ biết bao nhiêu. Mẹ đã hy sinh mọi thứ vì con mà không đòi hỏi gì.

    Mẹ là người con biết ơn nhất trong cuộc đời này.*

    *Con hứa sẽ trở thành người mà mẹ tự hào. Cảm ơn mẹ vì đã nuôi con khôn lớn, cho con một mái ấm, một gia đình, và một tình yêu vô bờ bến. Con yêu mẹ nhiều lắm.*

    *Con của mẹ.”*

    Tôi ngồi lặng trong phòng, nước mắt rơi không ngừng, vừa xúc động vừa hạnh phúc.

    Những năm tháng khó khăn, vất vả mà tôi đã trải qua vì con giờ đây như được bù đắp tất cả.

    Tôi nhận ra rằng, tình yêu chân thành và lòng hy sinh của người mẹ chẳng bao giờ uổng phí.

    Dù không mang dòng máu ruột thịt, nhưng tôi đã được gọi một tiếng “mẹ” thiêng liêng nhất.

    Và tôi biết rằng, dù con có đi xa đến đâu, tình thương của con vẫn luôn hướng về tôi – người mẹ đã nuôi nấng con bằng cả trái tim.