Blog

  • Lấy chồng nghèo nên cả nhà chỉ có 1 cái nhà vệ sinh, vài phút trước khi bước vào đêm tâ;/n hô-n đầu tiên với chồng, tôi định bụng ra nhà tắm tút tát lại thì thấy bóng của mẹ chồng và chồng tôi trong nhà tắm

    Lấy chồng nghèo nên cả nhà chỉ có 1 cái nhà vệ sinh, vài phút trước khi bước vào đêm tâ;/n hô-n đầu tiên với chồng, tôi định bụng ra nhà tắm tút tát lại thì thấy bóng của mẹ chồng và chồng tôi trong nhà tắm

    Nhà chồng tôi nghèo, cả nhà có đúng một cái nhà vệ sinh kiêm phòng tắm nằm cuối hành lang. Cả ngày rước dâu mệt lả, tôi chỉ muốn rửa mặt, chỉnh lại tóc tai cho tươm tất trước khi bước vào đêm tân hôn.

    Chồng tôi – Huy – bảo:

    “Em vào tắm trước đi, anh thay bộ đồ rồi vào sau.”

    Tôi gật đầu, xách túi đồ trang điểm bước ra hành lang tối, bóng đèn vàng chập chờn.

    Nhưng đến gần cửa phòng tắm, tôi khựng lại.
    Cửa không khóa.
    Trong đó có tiếng nói chuyện thì thầm.

    Nội thất phòng tắm

     

    Giọng mẹ chồng tôi — bà Duyên.
    Và giọng của Huy.

    Hai người đang nói chuyện trong nhà tắm… lúc 12 giờ đêm, ngay trước đêm tân hôn của con trai?

    Tôi nghĩ là họ sửa vòi nước hay dọn dẹp gì đó nên giơ tay lên định gõ cửa.

    Nhưng ngay khi ngón tay vừa chạm vào tấm gỗ, tôi nghe rõ mồn một câu nói của mẹ chồng:

    “Con nhớ đấy… từ mai trở đi, dù có cưới vợ, con vẫn phải để mẹ kiểm tra. Mẹ không để con giống ba con đâu. Đàn bà nó lấy được chồng rồi là bỏ bê, con nhớ chưa?”

    Tôi đứng chết lặng.

    Rồi tiếp theo… là tiếng vòi nước mở mạnh.
    Tiếng dép lê của ai đó đang di chuyển sát nhau, như kiểu hai người đang… rất gần.

    Tiếng giọng mẹ chồng gằn lại:

    “Đưa tay đây, để mẹ xem hôm nay thế nào.”

    Rồi… tiếng da chạm da.
    Tiếng ai đó thở gấp gáp.
    Tiếng nước vỗ vào thành bồn.
    Một tiếng rên nghẹn rất nhỏ — của đàn ông.

    Tôi lạnh toát từ đầu đến chân.

    Không. Không thể nào.
    Huy sẽ không…

    Tôi cúi xuống nhìn qua khe cửa nhỏ — chỉ đủ để thấy phản chiếu trong gương.

    Và thứ tôi nhìn thấy khiến tôi muốn ói ngay tại chỗ:

    Mẹ chồng tôi đang đứng sát sau lưng Huy, tay bà kéo áo con trai lên, bàn tay còn lại đặt vào… vùng bụng dưới của anh ấy, như đang xoa, kiểm tra, cảm nhận thứ mà không mẹ nào được phép chạm tới.

    Huy thì cúi đầu, im lặng, người cứng đờ, không phản ứng nhưng cũng không chống cự.

    Cả hai người… đang ở trong tình huống mà không một người vợ nào muốn nhìn thấy trong đời.

    Tôi gần như ngã quỵ.

    Tôi bị phản bội… bởi chính chồng tôi, ngay đêm tân hôn, nhưng kẻ thứ ba lại là… mẹ chồng.


    Tôi chưa kịp khóc thì bất ngờ…

    Bà Duyên nói thêm một câu khiến mọi thứ sụp đổ hoàn toàn:

    “Từ bé đến lớn, chỉ có mẹ chăm con thế này.
    Con đừng để con bé kia phá vỡ thói quen của con.”

    Huy khẽ nói:
    “Con biết rồi… mẹ yên tâm.”

    Nước mắt tôi rơi xuống sàn lạnh ngắt.

    Tôi lùi lại, vô tình đá trúng cái ghế nhựa làm nó đổ “cạch” một tiếng.

    Trong phòng tắm im phăng phắc.

    Nội thất phòng tắm

     

    Rồi tiếng chân tiến ra.
    Tôi quay đầu chạy về phòng như một kẻ trộm đang bỏ chạy.


    Vài phút sau, Huy bước vào phòng tân hôn

    Mặt anh đỏ bừng, tóc còn ướt.
    Anh nhìn tôi:

    — “Sao em chưa tắm?”

    Tôi nhìn anh — người mà tôi đã tin yêu 3 năm trời — chỉ thấy một kẻ xa lạ đến đáng sợ.

    Tôi hỏi thẳng, giọng run:

    “Anh và mẹ… trong nhà tắm… nãy giờ làm gì?”

    Huy như bị ai tát vào mặt.
    Anh tái mét, lắp bắp:

    — “Em… em hiểu lầm rồi.”

    Cả đời tôi chưa từng cười cay đắng như lúc đó:

    “Tôi thấy hết.”

    Huy quỵ xuống, ôm đầu.

    Nhưng điều khiến tôi nổi da gà nhất…

    …là khi mẹ chồng tôi mở cửa bước vào, nhìn thẳng tôi, nở nụ cười rất nhẹ:

    “Ở nhà này, có chuyện gì cũng phải theo… ý mẹ.
    Nếu chịu được thì ở. Không chịu thì cứ bỏ.”

    Nụ cười đó… không phải nụ cười của mẹ chồng.
    Nó là nụ cười của kẻ chiếm hữu.

    Và khoảnh khắc đó, tôi biết:
    Cuộc hôn nhân này không phải là hôn nhân.
    Nó là cái bẫy.
    Một cái bẫy bệnh hoạn mà họ muốn tôi chui vào.

  • Khi anh Minh trở về nhà sau chuyến công tác sớm hơn dự kiến, anh không bao giờ ngờ được rằng con gái mình lại phải ngủ ở cái giường cạnh chuồng l ợ n

    Khi anh Minh trở về nhà sau chuyến công tác sớm hơn dự kiến, anh không bao giờ ngờ được rằng con gái mình lại phải ngủ ở cái giường cạnh chuồng l ợ n

    Có thể là hình ảnh về trẻ em

    Gia đình anh Minh, 41 tuổi, sống ở một vùng ngoại ô Hà Nam. Anh là kỹ sư công trình, công tác liên tục, chỉ cuối tuần mới về. Sau khi vợ mất, anh đi bước nữa với chị Thu, người phụ nữ khéo miệng, đảm đang — ít nhất là trong mắt hàng xóm.

    Con gái anh, bé Vy 9 tuổi, hiền lành và hơi nhút nhát. Từ ngày có mẹ kế, Vy ít cười hơn nhưng lần nào Minh hỏi, con bé đều chỉ khẽ lắc đầu bảo:

    “Con ổn mà bố.”


    Hôm đó, Minh về sớm hơn dự kiến một ngày.

    Điện thoại sập nguồn, Minh không báo trước được. Anh bước vào sân nhà lúc gần 9 giờ tối. Ánh đèn bếp vẫn sáng, nhưng không thấy bóng con gái.

    Anh hỏi Thu:

    “Vy đâu em?”

    Thu lau tay trên tạp dề, vẻ hơi giật mình nhưng rồi cười gượng:

    “Nó… ngủ rồi. Hôm nay mệt.”

    Câu trả lời không làm anh hài lòng. Vy chưa bao giờ ngủ trước 9 giờ nếu biết bố sắp về.

    Anh Minh đi thẳng lên phòng con — cửa khóa trong.

    Anh gọi:
    “Vy? Con ngủ chưa?”

    Không tiếng trả lời.

    Cảm giác bất an chạy dọc sống lưng. Anh lặng lẽ đi vòng ra sau nhà — nơi có căn chuồng lợn cũ đã lâu không dùng nữa, chỉ còn mùi ngai ngái của đất ẩm.

    Và rồi…

    Anh nghe tiếng khẽ húng hắng ho ở bên trong.

    Anh giật mạnh cánh cửa gỗ mục.

    Ánh đèn pin từ điện thoại hắt lên cảnh tượng khiến anh đứng chết lặng:
    Trên một tấm giường xếp cũ, không màn, không chiếu — bé Vy đang co ro quấn tấm chăn mỏng như khăn giấy, ngay bên cạnh bức tường chuồng lợn còn lấm bùn.

    Con bé ho sặc sụa.

    Vy!? Tại sao con lại ở đây!?

    Vy thấy bố thì bật khóc, lao vào ôm chặt lấy anh như thể sợ anh biến mất.

    Giọng con bé run run:

    “Mẹ kế bắt con ngủ ngoài này vì con làm đổ bát canh… Con lạnh quá bố ơi…”

    Minh ôm con, run lên vì giận.

    Anh bế con vào nhà. Thu tái mặt:

    “Anh… anh về sớm vậy? Chuyện này—”

    Sao em dám làm thế với con tôi?” – Minh gắt lên.

    Thu run rẩy:

    “Em… em chỉ muốn dạy nó lễ phép… nó nghịch… nó—”

    Nhưng hàng xóm bắt đầu ló đầu sang vì nghe tiếng cãi vã. Đúng lúc đó, bà Hòa – hàng xóm sống sát vách – bước vào với vẻ sốt ruột:

    “Anh Minh… tôi phải nói thôi. Mấy tuần nay, tối nào nó cũng ngủ ngoài đó. Tôi nghe nó ho suốt mà không dám can thiệp…”

    Thu mặt cắt không còn giọt máu.

    Minh nổi cơn thịnh nộ, định xông đến thì Vy kéo tay bố, nức nở:

    “Bố ơi, còn… còn chuyện này nữa…”

    Minh ngồi xuống, ôm con:
    “Con nói đi, có bố ở đây.”

    Vy nấc lên từng tiếng:

    “Mẹ kế… khóa tủ, không cho con ăn cơm tối. Nói con phải nhường tiết kiệm tiền cho em bé trong bụng mẹ…”

    Thu lắp bắp:

    “Nó bịa… nó—”

    Vy lắc đầu, móc từ sau gối ra một cuốn vở – được giấu như báu vật.

    Anh Minh mở ra.

    Bên trong là nhật ký của con gái, ghi từng ngày, từng giờ, từng việc mẹ kế bắt làm, cả những câu chửi rủa… được viết bằng nét chữ trẻ thơ run rẩy:

    “Mẹ bảo con là đồ ăn hại.”
    “Mẹ bảo nếu con nói với bố mẹ sẽ bỏ con lại sau vườn.”
    “Mẹ bắt con quỳ ngoài sân…”

    Thu hét lên:

    “Đưa đây! Nó bịa đặt hết!”

    Nhưng Minh đã đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh:

    “Thu… tôi sẽ để công an làm rõ.”

    Thu tái mét, lùi lại:

    “Anh đừng làm quá! Em chỉ dạy nó—”

    Dạy?
    Dạy bằng cách bắt con tôi ngủ cạnh chuồng lợn?”


    Và cú twist xảy ra ngay lúc ấy.

    Hàng xóm bàn tán ầm ĩ thì ông Khang — trưởng thôn — hớt hải chạy vào:

    “Anh Minh! Chuồng lợn sau nhà anh… vừa sập xuống đấy! Cả bức tường đổ ập!”

    Mọi người sững sờ.

    Chuồng lợn đó…
    chỉ cách chiếc giường xếp của bé Vy đúng nửa mét.

    Nếu Minh không về sớm tối nay…

    Vy có thể đã bị chôn vùi dưới đống gạch mục nát đó.

    Minh ôm con vào lòng, nước mắt lăn xuống gò má:

    “Không ai được phép chạm vào con nữa… không một ai.”

    Còn Thu… bị chính mẹ mình dắt đi trong tiếng xì xào của cả xóm, mặt trắng bệch.

  • Tôi đã đặt một camera ẩn trong phòng của tôi để lấy bằng chứng mẹ chồng lục lọi lấy vàng nhưng đâu có ngờ tôi phải chứng kiến cảnh tượng k inh t ởm của chồng tôi đã dấm dúi làm suốt 10 năm qua

    Tôi đã đặt một camera ẩn trong phòng của tôi để lấy bằng chứng mẹ chồng lục lọi lấy vàng nhưng đâu có ngờ tôi phải chứng kiến cảnh tượng k inh t ởm của chồng tôi đã dấm dúi làm suốt 10 năm qua

    Tôi tên Lan, 32 tuổi, lấy chồng được 7 năm. Nhà chồng tôi ở chung một căn nhà 3 tầng, mẹ chồng — bà Hường, tính vốn soi mói, hay lục lọi tủ của vợ chồng tôi với lý do “coi có thiếu đồ đạc gì không”.

    Tôi không tin tưởng bà lắm, nhất là từ ngày tôi phát hiện mất hai chiếc vòng vàng mẹ ruột cho trước khi cưới. Hỏi thì bà cười hềnh hệch bảo:
    “Nhà này làm gì có trộm?”

    Tôi nghi quá, bèn đặt một camera siêu nhỏ giấu sau chậu cây trong phòng, hướng thẳng vào tủ quần áo — định bụng theo dõi vài ngày để bắt tại trận.

    Tôi thậm chí còn bật chế độ gửi thông báo khi camera phát hiện chuyển động.


    Ba ngày sau.

    Đang làm ở công ty thì điện thoại rung liên tục: Camera phát hiện chuyển động trong phòng.

    Tôi mở ra xem.

    Đúng như tôi nghĩ:
    Bà Hường bước vào, đảo mắt, rồi bắt đầu mở tủ tôi lục từng ngăn.

    “Tốt rồi, bắt được rồi nhé,” tôi lầm bầm.

    Nhưng chưa đầy 20 giây sau…

    Cảnh tượng trên màn hình khiến tôi lạnh cả sống lưng.


    **KHÔNG PHẢI MẸ CHỒNG.

    MÀ LÀ CHỒNG TÔI.**

    Anh Dũng — chồng tôi — xuất hiện từ phía cửa. Anh nhìn quanh rồi rón rén khóa cửa lại.

    Tôi tưởng anh quay về nhà giữa giờ làm, nhưng điều tiếp theo xảy ra khiến tôi muốn nôn.

    Anh đi đến bên cạnh mẹ tôi, thì thầm gì đó. Bà gật đầu, nhếch mép cười.

    Rồi anh mở ngăn tủ đựng đồ lót của tôi, lôi ra một cái túi nhỏ màu đỏ — túi tôi đựng những thứ riêng tư nhất.

    Anh mở bung ra.

    Không phải vàng.

    Mà là… những tờ giấy ghi nợ.

    Những tờ giấy mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy trong đời.

    Bà Hường nói to, rõ ràng đến mức camera thu được:

    “Giữ kỹ vào, không để con Lan nó biết. Cái món nó gửi về cho tao hàng tháng, mày nhớ lấy trước một nửa. Con này ngu, dễ moi lắm.”

    Tôi như bị ai bóp tim.

    Lấy tiền tôi gửi cho mẹ chồng?
    Giấu giấy nợ trong tủ của tôi?
    Nhưng vì sao?

    Chưa kịp định thần, camera ghi tiếp cảnh khiến tôi buồn nôn:


    **CHỒNG TÔI QUỲ XUỐNG.

    NHƯ CON NỢ ĐANG CẦU CỨU.**

    Anh nói, giọng run:

    “Mẹ… con xin mẹ đừng nói với nó. Mười năm nay chuyện này kín rồi. Để nó biết là đời con tàn.”

    Bà Hường khoanh tay:

    “Muốn tao im thì mỗi tháng để tao giữ cái thẻ ATM của nó. Con Lan nó yêu mày như điếu đổ, nó không dám nghi đâu.”

    Dũng gật đầu lia lịa như kẻ đang chịu ơn.

    Tôi choáng váng.

    Mười năm?
    Anh nói mười năm?

    Nhưng tệ hơn vẫn còn ở phía sau.


    SỰ THẬT KINH TỞM NHẤT

    Dũng đứng dậy, nhìn quanh phòng tôi như kẻ trộm, rồi mở một cái hộp tôi chưa bao giờ thấy.

    Bên trong là hàng loạt hóa đơn bí mật:

    Tiền nhà cho một người phụ nữ khác

    Tiền viện phí của một đứa trẻ 8 tuổi

    Tiền học thêm

    Và một tờ giấy khai sinh…

    Camera zoom đủ gần để tôi thấy rõ dòng chữ:

    Tên cha: Dũng (chồng tôi).

    Tôi suýt đánh rơi điện thoại.

    Bà Hường khoát tay, nói câu chốt hạ:

    “Cứ giấu con Lan. Để nó nuôi mày còn nuôi cả con kia. Mày ngu chứ nó ngu hơn.”

    Tôi muốn hét lên.
    Muốn đập nát cái điện thoại.

    Nhưng tôi chỉ ngồi bất động — nước mắt chảy xuống bàn tay.

    Cuối video, chồng tôi đưa cho mẹ một xấp tiền tôi chưa bao giờ thấy anh có. Nhưng thứ làm tôi chết lặng là chiếc nhẫn cưới của tôi trong tay mẹ chồng.

    Bà cười khẩy:

    “Nó sắp phát hiện rồi. Lo mà dọn đường đi. Nhẫn tao giữ để khi cần còn mang chỗ khác.”

    Chồng tôi đáp:

    “Ừ… chuẩn bị ly hôn đi thì vừa. Con bé (nhân tình) nó giục rồi.”

    Tôi chết lặng.

    Mười năm chung sống.
    Tôi nuôi con riêng của anh với người khác.


    Tôi bị mẹ chồng moi tiền.


    Tôi bị chồng cắm sừng, cướp nhẫn cưới, chuẩn bị đá khỏi nhà…

    Và tất cả —
    nhờ cái camera giấu để bắt mẹ chồng trộm vàng —


    tôi đã tận mắt chứng kiến sự thật kinh tởm nhất đời mình.

  • Con dâu sáng nào cũng dậy từ 4h sáng nấu cho mẹ chồng món gà tần táo đỏ suốt 10 năm nay, ai cũng khen con dâu hiếu thảo

    Con dâu sáng nào cũng dậy từ 4h sáng nấu cho mẹ chồng món gà tần táo đỏ suốt 10 năm nay, ai cũng khen con dâu hiếu thảo

    Cả xóm ai cũng biết bà Hòa – mẹ chồng của Linh – khó tính đến mức “thở mạnh cũng bị mắng”. Vậy mà 10 năm nay, không ai hiểu vì sao Linh vẫn kiên trì dậy 4 giờ sáng, gà gáy chưa kịp gáy, để hầm một nồi gà tần táo đỏ cho bà uống đều đặn mỗi ngày.

    Bà Hòa cứ ngồi vắt vẻo trước hiên, nhấp từng thìa mà luôn miệng khen:

    — “Con dâu tôi hiếu thảo nhất làng.”

    Ngay cả chú Tám bán gà cũng phải xuýt xoa:
    — “Nhà này tháng phải mua mấy chục con gà á? Tốn kém lắm à nha.”

    Nhưng Linh chưa bao giờ hé một lời than.

    Cho đến một buổi sáng, mọi thứ nổ tung…


    BUỔI SỚM ĐỊNH MỆNH

    Hôm đó, em gái chồng – Hạnh – thức dậy từ 3h30 vì đau bụng, định xuống bếp lấy nước nóng. Vừa bước tới chân cầu thang, Hạnh nghe thấy tiếng dao chặt “cộp… cộp… cộp…” dồn dập.

    Cô giật mình:
    — Chị Linh hôm nay dậy sớm vậy?

    Nhưng xuống đến bếp, Hạnh đứng sững.

    Linh đang lom khom bên thớt. Ánh đèn vàng hắt xuống gương mặt không cảm xúc. Trên thớt không phải con gà nào cả, mà là một thứ màu đen sậm, dai, đang rỉ nước đỏ thẫm ra bàn.

    Mùi tanh nồng bốc lên khiến Hạnh nghẹn thở.

    Trên bàn kế bên, không phải đống lông gà…
    mà là một túi vải cũ rách chứa đầy những thứ trông như… thảo dược, vòng ngải, bùa giấy đen mực đỏ.

    Hạnh lắp bắp:
    — Chị… chị đang làm gì vậy? Đây là… thịt gì?

    Linh ngẩng đầu, đôi mắt thâm quầng nhưng sáng lạnh:

    — Đừng la. Để chị nói cho em biết sự thật mà cả nhà này chối bỏ suốt 10 năm.


    SỰ THẬT BỊ CHÔN GIẤU

    Linh kể, ngày cô về làm dâu, bà Hòa từng ép cô ký giấy:

    “Ai vào nhà này mà không nuôi được gia đạo thịnh vượng thì cút.”

    Bà ám chỉ chuyện mất mát bí mật của ông Văn – người chồng nghiện cờ bạc – đã đem bán đi một thứ mà “tổ tiên tuyệt đối cấm”.

    Thứ đó là một khúc đuôi của cổ mộc ngải – báu vật truyền đời, ai mất sẽ gặp tai ương, bệnh tật.

    Và 3 năm sau khi mất, bà Hòa bắt đầu ốm triền miên, đau lưng, đau tim, tiêu hóa rối loạn… khắp nơi.

    Thầy ngải trong vùng phán rằng:

    “Muốn hóa giải lời nguyền, phải nấu hàng ngày bằng CHÍNH THỨ QUÝ BỊ ĐÁNH CẮP.”

    Nhưng thứ quý đó… đã bị ông Văn bí mật giấu đâu đó trong nhà.
    Cả nhà không ai tìm được.

    Chỉ có Linh – người bị ép làm dâu – là âm thầm lần theo dấu vết.


    CÚ TWIST VẠCH MẶT

    Hạnh run giọng:
    — Vậy… trong nồi suốt 10 năm qua… không phải gà?

    Linh nhìn thẳng vào em chồng:

    — Là gốc rễ của ngải tổ mà chồng em đánh cắp. Chị đã tìm được từ 10 năm trước dưới nền chuồng gà.
    — Nhưng hôm nay, chị không nấu nữa. Vì thứ trong túi bùa kia… mới quan trọng.

    Hạnh tái mặt:
    — Của ai?

    Linh trả lời nhẹ như không:

    — Của mẹ em. Mẹ giấu để giữ lời nguyền lại, vì bà không muốn chị sinh con.

    Hạnh chết sững, nhích lùi theo bản năng.

    Linh chậm rãi mở túi vải.

    Bên trong…
    không phải bùa ngải.

    Mà là cuốn sổ ghi chép kế hoạch “đẩy con dâu đi” cùng tên thầy mà bà Hòa đã thuê suốt nhiều năm.

    Hạnh run lên bần bật, môi tím tái.


    KẾT CỤC

    Ngay sáng hôm đó, khi cả nhà còn chưa kịp phản ứng, Linh dọn đồ, xách theo cuốn sổ và túi bùa ra khỏi nhà.

    Bà Hòa thấy nồi “gà tần” lạnh ngắt thì gào lên:

    — Con giết mẹ rồi Linh ơi!

    Nhưng Linh chỉ quay lại, nở nụ cười nhợt nhạt:

    — Bệnh của mẹ chưa bao giờ liên quan đến ngải. Chỉ liên quan đến người mẹ tin nhầm.
    — Giờ mọi chuyện mẹ tự chịu.

    Cả nhà đứng trơ ra.
    Chỉ có Hạnh hiểu toàn bộ: người duy nhất giữ gia đình này khỏi tan nát suốt 10 năm… chính là Linh.

    Còn bà Hòa – người được uống “ngải giải lời nguyền” mỗi sáng – chỉ đang uống… thứ mà bà muốn tin.

  • Đứa cháu gái bị tim bẩm s,inh ra đi t ức t ưởi trong tay mẹ, bà nội đứng cạnh b ĩu môi “con gái chẳng có đứa này thì có đứa khác”, đúng lúc này bác sĩ xuất hiện chỉ vào máy trợ tim rồi quát bà nội 1 câu, hóa ra đêm qua bà là người đã…

    Đứa cháu gái bị tim bẩm s,inh ra đi t ức t ưởi trong tay mẹ, bà nội đứng cạnh b ĩu môi “con gái chẳng có đứa này thì có đứa khác”, đúng lúc này bác sĩ xuất hiện chỉ vào máy trợ tim rồi quát bà nội 1 câu, hóa ra đêm qua bà là người đã…

    Cả hành lang bệnh viện tối mịt chỉ còn ánh đèn vàng lạnh lẽo. Lan ôm con gái bé xíu trong tay. Đứa bé bị tim bẩm sinh, thở yếu dần. Cô nức nở:

    — Con ơi… đừng bỏ mẹ…

    Và rồi… tít—tít—tít…
    Máy tim dần kéo dài thành một tiếng kẻng lạnh buốt.

    Bé mất ngay trong tay mẹ.

    Lan lảo đảo ngã quỵ, khóc đến vỡ phổi.


    Nhưng người khiến cả phòng bệnh kinh sợ lại chính là bà nội của đứa bé—bà Dư.

    Bà ta đứng khoanh tay, mặt thản nhiên đến tàn nhẫn:

    — Con gái mà, đứa này không được thì đẻ đứa khác. Khóc gì cho mệt.

    Lan chết lặng. Hai mắt sưng đỏ, hơi thở nghẹn lại. Cô gần như bật dậy muốn lao vào bà ta nhưng đôi chân mềm nhũn, chỉ biết quỳ bên xác con.

    Đúng lúc đó, cửa phòng bật mở.

    Bác sĩ trực ca đêm—bác sĩ Hào—xông vào, không còn giữ được vẻ điềm tĩnh. Ông chỉ thẳng vào máy trợ tim và gằn từng chữ, giọng phẫn nộ:

    — Ai… đã rút dây nguồn của máy lúc 2h sáng!?

    Cả phòng chết sững.
    Lan ngẩng lên, mặt trắng bệch:

    — Máy… bị rút?

    Bác sĩ ném bản báo cáo xuống giường, tay run vì tức:

    — Máy có ghi nhật ký! Và camera hành lang cũng ghi hình! Đêm qua có một người bước vào phòng bé!

    Ông mở điện thoại, đưa đoạn video ngay trước mặt cả gia đình.


    Trong màn hình đen, bóng một phụ nữ dáng khom khom, đội khăn trùm đầu, lén lút đi vào phòng… rồi cúi xuống tháo dây máy trợ tim của bé.

    Lan hét lên, nước mắt tuôn như mưa:

    — Là bà Dư!
    — Bà nội!? BÀ NỘI LÀM GÌ VẬY!?

    Bà Dư chao đảo, mặt tái mét, miệng ấp úng:

    — Tôi… tôi… tôi chỉ muốn chỉnh lại… tôi không biết…

    Nhưng bác sĩ Hào đập mạnh tay xuống bàn:

    — Bà còn muốn chối!? Bà đã thay đổi liều thuốc của cháu bé trong ba tuần nay! Chúng tôi kiểm tra rồi!


    — Thuốc được hòa vào nước, và… một người cố tình rút bớt liều để làm tình trạng cháu nặng hơn.

    Lan như bị dao đâm vào tim. Cô gào lên:

    — Trời ơi… bà hại cháu tôi ư!? Tại sao!? TẠI SAO!?

    Bà Dư nấc lên, lùi lại sát tường, nước mắt trào ra nhưng giọng vẫn đầy độc địa:

    — Tôi… tôi làm vậy… để con trai tôi không phải gánh nợ!


    — Một đứa con gái bệnh tật! Tiền đâu mà chữa trị? Mấy trăm triệu rồi còn gì!?


    — Tôi làm vậy… để hai đứa tụi bây ly hôn! Nó còn lấy vợ khác, đẻ con trai nữa chứ!

    Lan đơ người, ngã gục xuống sàn.
    Tim cô như bị bóp nát.

    Nhưng bác sĩ vẫn chưa nói hết.
    Ông mở thêm một tập hồ sơ:

    — Chưa hết. Còn chuyện này…

    Cả phòng nín thở.

    — Bé hoàn toàn có khả năng cứu chữa. Tim của bé không phải xấu đến mức không thể phẫu thuật. Nhưng ai đó… đã giả chữ ký từ chối phẫu thuật ba tuần trước.

    Lan bật khóc nghẹn:

    — Bác sĩ… đừng nói với tôi là…

    Bác sĩ gật đầu, mặt lạnh buốt:

    — Vâng. Chúng tôi đã so chữ ký. Người đứng tên từ chối phẫu thuật… chính là mẹ chồng cô.

    Tiếng khóc, tiếng la hét, tiếng xô ghế vang lên hỗn loạn.

    Lan lao lên nắm áo bà ta, gào lên như tuyệt vọng:

    — BÀ GIẾT CHÁU TÔI! BÀ GIẾT CON TÔI!

    Bà Dư vùng vẫy, thét lên như hóa điên:

    — Làm vậy là tốt cho gia đình! Tôi làm tất cả vì CON TRAI TÔI!

    Nhưng đúng lúc đó…
    Cửa phòng bật mở lần nữa.

    Chồng của Lan—anh Phước—đứng sững, mặt xám ngoét.
    Anh đã nghe toàn bộ.

    Anh bước đến trước mặt mẹ mình, giọng trầm như chết:

    — Mẹ… mẹ giết CON GÁI CON à?

    Bà Dư lùi lại:

    — Mẹ làm vậy để con đỡ khổ… con trai phải có con trai nối dõi…

    BỐP!
    Phước tát mẹ mình một cái trời giáng, tiếng tát vang khắp cả phòng bệnh.

    — Con gái hay con trai cũng là CON của con! Mẹ không có quyền giết nó!

    Bà ta ngã xuống sàn, khóc không ra tiếng.

    Lan nhìn cảnh đó, ngã quỵ bên giường con, ôm bé vào lòng lần cuối.

    Công an đã được gọi.


    Bà Dư bị áp giải đi, miệng vẫn lẩm bẩm “vì con trai tôi… vì con trai tôi…”

    Phước quỳ xuống bên vợ, khóc như một đứa trẻ:

    — Anh xin lỗi…
    — Anh không biết mẹ anh… độc ác đến vậy…


    — Anh xin lỗi con… xin lỗi hai mẹ con…

    Lan nhìn anh, nhưng trong đôi mắt cô chỉ còn một màu trống rỗng.


    Đứa con mà cô dốc cả mạng sống để giữ… bị chính bà nội sát hại vì hai chữ “con trai”.

    Ngày hôm đó, cả bệnh viện im lặng đến đáng sợ.


    Ai đi ngang cũng đều lắc đầu, không ai tin được tình yêu của một người mẹ lại bị sự độc ác của một người bà xé nát như vậy.

  • Tổ Tiên nói rằng: ‘Một nhà có tam voi, qu ỷ thần không dám động’, tam voi là thứ gì?

    Tổ Tiên nói rằng: ‘Một nhà có tam voi, qu ỷ thần không dám động’, tam voi là thứ gì?

    Tổ Tiên nói rằng: ‘Một nhà có tam voi, quỷ thần không dám động’, tam voi là thứ gì?

     Đây là một trong những câu nói được truyền lại từ xa xưa, vậy tam voi ở đây là gì?

    Quỷ Thần sống trong chiều không gian bất đồng cùng chúng ta, họ là hạng quỷ có uy phước trong một cõi giới vô cùng rộng lớn:

    Cõi Ngạ Quỷ.

    Họ xuất hiện khắp mọi nơi, chỉ là: Họ thấy ta nhưng ta không thấy họ!

    Quỷ thần tồn tại với hình dáng sinh mệnh muôn vàn sai biệt, ta không thấy họ nhưng họ thấy ta.

    Đặc biệt trong cảnh giới này, họ có tha tâm thông, ít thôi nhưng biết hết mọi điều thiện ác bạn nghĩ ở trong đầu.

    Thế nên, chúng ta đối với quỷ thần nhất định phải cảnh giác lưu ý.

    “Trên đầu ba thước có thần minh”, nhất cử nhất động của ta chư quỷ thần đều nhìn thấy!

    Quỷ thần có 2 dạng: Chánh thần và tà thần. Bậc chánh thần thì giữ lòng chân chánh hay giúp đỡ nhân gian; hạng tà thần tâm niệm quỷ quyệt không chân thật, hoặc đa dâm đa sát, thường làm tổn hại cho người.

    Két sắt

     

    Đối với dạng tà thần, tổ tiên nói chỉ cần trong nhà có “tam voi” quỷ thần sẽ không dám làm gì. Tam voi được hiểu là những thứ sau:

    Khuôn mặt

    Khuôn mặt ở đây có thể được hiểu từ hai khía cạnh khác nhau. Đầu tiên, nó là ngoại hình của một người.

    Nếu một người có vẻ ngoài gọn gàng, thẳng thắn, tự tin, nam tính, không nóng nảy và tràn đầy năng lượng tích cực, mọi người sẽ ngưỡng mộ anh ta và thậm chí cả những kẻ ác ma và động vật hung dữ cũng sẽ tránh xa anh ta.

    Ngoài ra, khuôn mặt cũng thể hiện “bộ mặt” của một gia đình.

    Có những gia đình bị người khác chỉ trích, nói xấu, còn có những gia đình được ca tụng và khen ngợi.

    Điều này cho thấy rằng gia đình có truyền thống tốt và được ủng hộ bởi Thần Tài và các linh thần tốt, giúp xua tan ma quỷ.

    Tướng mạo và hành vi

    Hình ảnh bao gồm tướng mạo, cách ăn mặc, cách nói và hành động của một người.

    Tuy nhiên, tướng mạo chỉ là một phần nhỏ của hình tượng.

    Cho dù bạn có ngoại hình không được hoàn hảo, miễn là bạn duy trì một hành vi đúng mực và sạch sẽ, bạn vẫn có thể thu hút được sự tôn trọng từ mọi người.

    Ngoài ra, hình ảnh của một gia đình cũng rất quan trọng. Tất cả thành viên trong gia đình phải có sự hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau.

    Cha mẹ cần có tính hiếu thảo, con cái cần tuân thủ quy tắc gia đình, và nàng dâu cần có phẩm chất đạo đức.

    Nếu gia đình hòa thuận và có hình ảnh tốt trong mắt mọi người, ngay cả khi có chuyện xấu xảy ra, thần ma cũng sẽ không ảnh hưởng đến họ.

    Phẩm chất và đức hạnh

    Phẩm chất và đức hạnh bên trong của một người có thể không rõ ràng ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng sẽ dần dần hiện ra khi ta tiếp xúc và giao tiếp với họ.

    Những người có tâm hồn rộng lượng, tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ người khác, đoàn kết và thân thiện, trung thực, chính trực, đầy năng lượng tích cực sẽ trải qua cuộc sống đầy hạnh phúc.

    Gia đình của họ cũng sẽ được tràn đầy đức hạnh và có hạnh phúc lâu dài, ngay cả khi gặp phải những khó khăn và thử thách, “ma quỷ” cũng không thể làm họ mất đi tinh thần lạc quan và sự đoàn kết của gia đình.

  • Ng;oại t;ình đã lỗi thời, hiện nay 8 kiểu quan hệ sau đang là mốt, kiểu cuối cùng được rất nhiều người trẻ lựa chọn

    Ng;oại t;ình đã lỗi thời, hiện nay 8 kiểu quan hệ sau đang là mốt, kiểu cuối cùng được rất nhiều người trẻ lựa chọn

    Ng;oại t;ình đã lỗi thời, hiện nay 8 kiểu quan hệ sau đang là mốt, kiểu cuối cùng được rất nhiều người trẻ lựa chọn

    Gần ᵭȃy, tȏi phát hiện ra một hiện tượng thú vị: ngoại tình truyḕn thṓng dường như ᵭang dần ʟỗi thời.

    Thay vào ᵭó, có 8 ⱪiểu quan hệ mới nổi, những mṓi quan hệ này có nhiḕu hình thức, mỗi hình thức ᵭḕu có sức hấp dẫn riêng.

    Hȏm nay, chúng ta hãy ⱪhám phá những mṓi quan hệ mới này và xem chúng ᵭáp ứng nhu cầu cảm xúc phức tạp và ᵭa dạng của con người hiện ᵭại như thḗ nào.

    Chung sṓng ⱪhȏng ⱪḗt hȏn và ⱪhȏng sinh con

    Trong thời ᵭại phát triển nhanh chóng này, một sṓ người chọn ʟṓi sṓng ⱪhȏng ⱪḗt hȏn và sinh con. Họ chú ý hơn ᵭḗn cảm xúc và sự tự do hiện tại. Hai người ᵭḗn với nhau vì sức hấp dẫn ʟẫn nhau, sṓng với nhau mà ⱪhȏng bị gánh nặng bởi những ràng buộc của hȏn nhȃn.

    ngoại tình, ⱪiểu quan hệ nam nữ mới

    Họ có thể cùng nhau chia sẻ nỗi buṑn và niḕm vui trong cuộc sṓng, cùng nhau gánh vác trách nhiệm cuộc sṓng nhưng vẫn giữ ᵭược ⱪhȏng gian ᵭộc ʟập của riêng mình.

    Loại quan hệ này có thể thiḗu ᵭi sự ổn ᵭịnh của hȏn nhȃn truyḕn thṓng nhưng ʟại có nhiḕu tự do và thoải mái

    Tình bạn tȃm giao

    Ngoài mṓi quan hệ tình bạn thȏng thường, hai người còn rất hợp nhau vḕ mặt tinh thần.

    Họ cùng nhau có thể ⱪhám phá ý nghĩa của cuộc sṓng, chia sẻ những ước mơ nội tȃm của mình cũng như hỗ trợ và ᵭộng viên ⱪhi nhau cần nhất.

    Loại cảm giác này ⱪhȏng ʟiên quan ᵭḗn sự chiḗm hữu của tình yêu mà có mṓi ʟiên hệ tình cảm sȃu sắc.

    Đó ʟà một tình bạn trong sáng và quý giá.

     

    Tình bạn thȃn thiḗt

    Khoảng cách tuổi tác ⱪhȏng còn ʟà trở ngại và mṓi ʟiên ⱪḗt tình cảm sȃu sắc ᵭược thiḗt ʟập giữa trẻ và ʟớn tuổi.

    Người ʟớn tuổi dùng ⱪinh nghiệm sṓng của mình ᵭể hướng dẫn người trẻ, trong ⱪhi người trẻ mang ʟại năng ʟượng và ý tưởng mới cho người ʟớn tuổi.

    Họ học hỏi ʟẫn nhau, ᵭánh giá cao ʟẫn nhau và cùng nhau phát triển.

    Mṓi quan hệ hợp tác nơi ʟàm việc

    Các ᵭṓi tác bạn gặp tại nơi ʟàm việc cùng nhau ʟàm việc chăm chỉ ᵭể ᵭạt ᵭược mục tiêu nghḕ nghiệp.

    Họ hợp tác và hỗ trợ ʟẫn nhau, thiḗt ʟập mṓi quan hệ tình cảm ᵭặc biệt ở nơi ʟàm việc có tính cạnh tranh cao.

    Cảm giác này bao gṑm cả niḕm ᵭam mê ʟàm việc cùng nhau và sự ghi nhận, tȏn trọng năng ʟực của nhau.

    Quan hệ xã hội có cùng sở thích

    Những người ᵭḗn với nhau vì ʟợi ích chung sẽ tạo thành một cộng ᵭṑng sȏi ᵭộng.

    Họ cùng nhau tham gia vào nhiḕu hoạt ᵭộng ⱪhác nhau, chia sẻ sở thích và niḕm ᵭam mê của nhau và xȃy dựng mṓi quan hệ sȃu sắc trong quá trình này.

    Loại mṓi quan hệ này cho phép mọi người tìm thấy cảm giác thȃn thuộc và bản sắc trong ⱪhi theo ᵭuổi sở thích của mình.

    ngoại tình, ⱪiểu quan hệ nam nữ mới

    Kḗt nṓi cảm xúc trong thḗ giới ảo

    Với sự phát triển của Internet, con người cũng có thể thiḗt ʟập những mṓi quan hệ tình cảm thực sự trong thḗ giới ảo.

    Thȏng qua nḕn tảng xã hội, trò chơi trực tuyḗn và các ⱪênh ⱪhác, mọi người ᵭã ⱪḗt bạn từ những nơi ⱪhác nhau và thậm chí nảy sinh những cảm xúc sȃu sắc.

    Mặc dù mṓi quan hệ này có thể phải ᵭṓi mặt với thử thách vḕ ⱪhoảng cách và thực tḗ, nhưng nó cũng mang ᵭḗn cho mọi người những trải nghiệm cảm xúc hoàn toàn mới.

    Mṓi quan hệ ᵭặc biệt giữa thú cưng và con người

    Thú cưng ᵭã trở thành một phần ⱪhȏng thể thiḗu trong cuộc sṓng của con người.

    Chúng mang ᵭḗn cho chủ nhȃn của chúng tình yêu và sự ᵭṑng hành vȏ ᵭiḕu ⱪiện. Người chủ chăm sóc thú cưng chu ᵭáo và ᵭṓi xử với chúng như những thành viên trong gia ᵭình.

    Mṓi quan hệ ᵭặc biệt này giữa con người và ᵭộng vật mang ʟại sự ấm áp và thoải mái cho cuộc sṓng của con người.

    Mṓi quan hệ ᵭơn thȃn tự phát triển

    Ngày càng có nhiḕu người ʟựa chọn sṓng ᵭộc thȃn và tập trung vào sự trưởng thành và phát triển bản thȃn.

    Họ tận hưởng thời gian ở một mình và ⱪhȏng ngừng cải thiện bản thȃn thȏng qua học tập, du ʟịch, tập thể d:ục,…

    Trong quá trình này, họ thiḗt ʟập mṓi ʟiên hệ tình cảm sȃu sắc với bản thȃn và học cách yêu thương và chấp nhận bản thȃn.

    Mṓi quan hệ ᵭộc thȃn này ⱪhȏng hḕ cȏ ᵭơn mà ʟà một trạng thái cuộc sṓng trọn vẹn và ý nghĩa.

    Giỏ quà tặng

     

  • Chỉ 1 giây nhìn ngón trỏ: Biết tương lai thành công, giàu có hay n g h è o khó muôn đời

    Chỉ 1 giây nhìn ngón trỏ: Biết tương lai thành công, giàu có hay n g h è o khó muôn đời

    Chỉ 1 giây nhìn ngón trỏ: Biết tương lai thành công, giàu có hay nghèo khó muôn đời

    Ngón trỏ trên bàn tay không chỉ nói lên tính cách 1 người mà còn tiết lộ vận mệnh, tương lai của bạn.

    Độ dài ngón trỏ nói lên điều gì

    Ngón trỏ ngắn hơn ngón đeo nhẫn:

    Với những người có ngón trỏ ngắn hơn ngón đeo nhẫn thường không mấy tự tin trong cuộc sống,

    Nguyên nhân khiến họ ngại đối mặt có thể là do ảnh hưởng của các yếu tố bên ngoài hoặc do tâm lý điều trị tiêu cực.

    Trong tính cách, những người này thường có xu hướng bỏ lỡ cơ hội vì tính do dự.

    Chính vì vậy, họ khó lòng thành công trong sự nghiệp, và tài lộc chỉ ở mức trung bình.

    Bởi tính cách của họ không có sự quyết đoán dám nghĩ dám làm.

    Ngón trỏ dài hơn ngón đeo nhẫn

    Người này hoàn toàn trái ngược với loại 1.

    Những người này thuộc diện dám nghĩ dám làm nên họ dễ thành công trong sự nghiệp vào tài lộc cũng tăng lên.

    Tuy nhiên, do sự mạnh mẽ quyết đoán nên trong chuyện tình cảm đôi khi họ lại bị hạn chế.

    Một người quá cứng nhắc với các nguyên tắc và mục tiêu sẽ làm người bên cạnh không khỏi cảm thấy mệt mỏi.

    Vì vậy, chỉ cần những người này mềm mỏng hơn trong hôn nhân và tình yêu, mọi thứ sẽ vô cùng hoàn hảo.

    Ngón trỏ và ngón đeo nhẫn dài bằng nhau

    Người có ngón trỏ như thế này được sinh ra với một tính cách tốt bụng, rộng lượng và hào phóng.

    Vì vậy, đi đến đâu họ cũng gặp được bạn tốt.

    Loa di động

     

    Khi gặp khó khăn, họ được quý nhân sẵn sàng giúp đỡ, che chở.

    Về già, nếu không quá giàu có, họ cũng có cuộc sống đủ đầy, không phải lo nghĩ nhiều đến chuyện tiền bạc.

    Ngón tay cái dài hơn đốt đầu tiên của ngón trỏ

    Trong tử vi và nhân tướng học cho biết nếu một người sở hữu bàn tay với ngón tay cái ngắn hơn đốt thứ nhất của ngón trỏ, đây chính là kiểu người vô cùng tốt bụng, thích giúp đỡ người khác và hơi trẻ con.

    Tuy nhiên, những người này lại rất dễ bị người khác lợi dụng sự dễ tin người đó để lừa gạt.

    Tuổi trẻ của họ thường bấp bênh khi thiếu mất khả năng nhìn xa trông rộng. Tuy nhiên, khi về già có sự chín chắn nhất định, họ sẽ được hưởng phúc lộc hơn.

     

    Trong trường hợp còn lại, nếu sở hữu ngón tay cái dài qua đốt đầu tiên của ngón trỏ, bạn thuộc mẫu người tự tin, đôi khi hơi tự kiêu.

    Thông tin mang tính tham khảo, chiêm nghiệm

  • 4 giờ vàng uống cà phê giúp cơ thể ‘hưởng lợi’ đủ đường, gan sạch độc, tiêu hóa trơn tru

    4 giờ vàng uống cà phê giúp cơ thể ‘hưởng lợi’ đủ đường, gan sạch độc, tiêu hóa trơn tru

    4 giờ vàng uống cà phê giúp cơ thể ‘hưởng lợi’ đủ đường, gan sạch độc, tiêu hóa trơn tru

     Nếu được uống đúng cách, cà phê sẽ mang lại những lợi ích tuyệt vời cho sức khỏe.

    Dưới đây là 4 giờ vàng trong ngày uống cà phê giúp cơ thể hưởng lợi đủ đường.

    Một nghiên cứu mới đây đã chỉ ra rằng, nếu bạn uống cà phê 1 – 2 ly mỗi ngày vào đúng thời điểm sẽ giúp cơ thể tăng sức đề kháng, ngăn ngừa các nguy cơ đột quỵ do bệnh tim và mắc các bệnh tiểu đường, thần kinh…

    Dưới đây là 4 thời điểm uống cà phê cực tốt:

    Từ 10 giờ – 11 giờ 30

     

    Mua vitamin và thực phẩm chức năng

     

    Rất nhiều người luôn có thói quen uống cà phê vào sáng sớm, thậm chí thay cho bữa sáng, đây là một điều cực kì sai lầm.

    Nguyên nhân là do các cơ quan trong cơ thể vẫn chưa hoạt động ổn định, hormone căng thẳng cortisol vẫn đang tăng cao nên nếu uống cà phê ngay sẽ khiến đẩy mức căng thẳng lên cao hơn.

    Cơ thể sẽ rơi vào trạng thái bồn chồn, lo lắng, hồi hộp, choáng váng, bủn rủn chân tay, khó tập trung làm việc được.

    Các chuyên gia cho rằng, thời điểm uống cà phê tốt nhất là 10 – 11 giờ 30 sau khi đã ăn sáng.

    Đây là thời gian mà hormone căng thẳng thấp, uống cà phê vào sẽ bạn giúp tỉnh táo, tốt cho sức khỏe.

    30 phút sau khi ăn

    Cà phê có tác dụng lớn trong việc thúc đẩy hệ tiêu hóa.

    Chính vì thế, bạn nên uống khoảng 30 phút sau ăn, không những làm quá trình tiêu hóa diễn ra trơn tru mà còn ngăn ngừa các tình trạng như khó tiêu, đầy hơi, chướng bụng.

    Từ 13 giờ – 15 giờ chiều

    Sau 13 giờ chiều thì hormone căng thẳng cortisol bắt đầu giảm xuống khiến bạn luôn bị buồn ngủ, đầu óc mơ hồ.

    Lúc này bạn hãy uống ngay 1 ly cà phê để giúp tỉnh táo trở lại.

    Tuy nhiên đừng uống cà phê sau 15 giờ vì có thể làm bạn mất ngủ vào buổi tối.

    Trước khi tập thể dục

    Một cốc cà phê trước khi tập thể dục 30 phút sẽ giúp làm tăng quá trình trao đổi chất, và đốt cháy nhiều calo hơn, giúp cho việc luyện tập đạt kết quả tốt hơn.

    Một số lưu ý khi uống cà phê

    + Không nên uống quá nhiều cà phê, chỉ nên uống 1 – 2 cốc, tối đa là 4 cốc/ngày (tổng lượng caffein không quá 250mg)

    + Không nên uống cà phê vào buổi tối

    + Không được uống cà phê khi đang đói

    + Uống cà phê quá nhiều sẽ phải đối mặt với nhiều triệu chứng như tim đập nhanh, khó ngủ, đau đầu, nôn nao, ngộ độc, ngất xỉu….

  • Ngườι ”m ư u m ȏ, x ả o quүệt” ƌḕu có 4 ƌặc ƌιểm пàყ, Һãү ƌḕ pҺòпg kҺι ở gầп Һọ

    Ngườι ”m ư u m ȏ, x ả o quүệt” ƌḕu có 4 ƌặc ƌιểm пàყ, Һãү ƌḕ pҺòпg kҺι ở gầп Һọ

    Ngườι ”mưu mȏ, xảo quүệt” ƌḕu có 4 ƌặc ƌιểm пàყ, Һãү ƌḕ pҺòпg kҺι ở gầп Һọ

     

    Đȃy ʟà những ⱪẻ ᵭược xḗp vào dạng tiểu nhȃn, chơi càng gần thì chỉ càng mang họa vào thȃn.

    Cuộc sṓng này bạn ᵭừng bao giờ ᵭánh giá bất ⱪỳ ai thȏng qua việc nhìn bḕ ngoài.

    Hai con mắt trần thịt của chúng ta chẳng ᵭủ ᵭể ᵭánh giá mọi thứ.

    Khi bạn quá tin vào ai ᵭó thì sớm thȏi, bạn sẽ ᵭi từ thất vọng này ᵭḗn những bất hạnh ⱪhác.

    Những ham muṓn ích ⱪỷ

    Một người ᵭḕu có những tính cách ⱪhác nhau, những người sṓng mà có nhiḕu ham muṓn ích ⱪỷ thì thường ít có ⱪhả năng chi trả cho người ⱪhác.

    Người ta bao giờ bỏ ᵭi ᵭược những ích ⱪỷ trong ʟòng thì mới mong có thể hạnh phúc.

    nguoi-xau

    Một người ʟúc nào ᵭể ham muṓn thṓng trị thì sớm muộn sẽ ᵭánh mất ᵭi chính bản thȃn mình.

    Những người ích ⱪỷ ᵭa phần mưu mȏ.

    Bạn ⱪể với họ bạn ʟàm gì bạn ᵭã quen với việc suy nghĩ vḕ các vấn ᵭḕ góc ᵭộ của riêng bạn.

    Người ta dễ bỏ qua cảm xúc của người ⱪhác, dễ nảy sinh mȃu thuẫn.

    Khơi dậy những cảm xúc của người ⱪhác

    Mặc dù con người ᵭḕu có ʟý trí nhất ᵭịnh nhưng hầu hḗt thời gian, họ ᵭḕu dựa vào cảm xúc. Những người mưu mȏ họ biḗt rõ ᵭiḕu này, chỉ cần ⱪhơi dậy cảm xúc của ᵭṓi phương ʟà mặc sức ᵭể ʟợi dụng.

     

    co-nhan

    Trong quá trình nói chuyện bạn sẽ thấy những người mưu mȏ, biḗt quan sát và cực ⱪỳ giỏi trong việc huy ᵭộng cảm xúc của người ⱪhác thȏng qua các ⱪỹ năng cũng như các ⱪinh nghiệm.

    Tính toán xem bạn có phải ʟà mṓi ᵭe dọa cho anh ta hay ⱪhȏng

    Một người ᵭa mưu túc trí thì cực ⱪỳ quan tȃm ᵭḗn những người xung quanh mình ʟiệu có gȃy nguy hiểm cho mình hay ⱪhȏng.

    Thḗ nên ⱪhi gặp ᵭược một người như thḗ, nḗu có cơ hội bạn hãy nói rằng bạn ⱪhȏng thích tranh giành với họ.

    ke-hai-mat

    Cuộc sṓng tṓt nhất ʟà nên hạn chḗ tranh cãi với người ⱪhác.

    Bạn sẽ chẳng bao giờ biḗt ᵭược ⱪhi giận dữ, người ta sẽ nói ra những gì. Nḗu tích cực bạn sẽ cho rằng họ vì giận dữ.

    Nhưng ở ⱪhía cạnh ⱪhác thì ᵭó ʟại ʟà những gì họ ᵭang nghĩ vḕ bạn.

    Chỉ ⱪhi họ yên tȃm ở trong ʟòng thì mới ⱪhȏng tìm cách hãm hại bạn.

    Đȏi ⱪhi cách ⱪhȏn ngoan ʟà tỏ ra mình ngṓc nghḗch trước mặt người ⱪhác một chút.

    Lúc nào có ý xấu vḕ người ⱪhác

    Một ʟoại người cực ⱪỳ mưu mȏ sẽ ʟuȏn có những hiểu ʟầm ⱪhi giao tiḗp với người ⱪhác và ʟúc nào cũng có ý xấu với người ⱪhác.

    Kiểu người này có thói quen xem người ⱪhác ʟà người xấu.

    Thậm chí còn nghĩ ᵭi nghĩ ʟại vḕ những gì mà người ⱪia ᵭã nói. Nḗu bạn ở gần ⱪiểu người này thì bạn sẽ dễ bị họ ʟợi dụng.